Trong đại điện Hư Không tự có một bàn cờ. Bàn cờ rất cũ, quân cờ rất cũ, kỳ thế rất cũ, hai tấm bồ đoàn hai bên cũng đã bạc màu.
Nói thời gian đã ngưng lại trên bàn cờ ấy, tuyệt nhiên không có gì quá đáng.
Chỉ là hôm nay, trên tấm bồ đoàn, xuất hiện thêm một người, trầm mặc ngồi đó. Vô Trí đại sư.
Lão giống như đang chờ ai. Lại như đang suy nghĩ một vấn đề gì, ánh mắt đăm đắm dán vào bàn cờ trước mặt, nhưng có nhìn mà không có thấy.
Bất chợt lão nhướng mắt lên, người lão chờ đợi đã tới.
Một người lão già hình dáng cao lớn, như hiện lên từ không khí đứng sừng sững giữa đại điện, thoải mái sải bước tiến về phía bàn cờ, không chút khách khí ngồi xuống đối diện Vô Trí đại sư, toét miệng cười một cái.
Vô Trí im lặng ngắm nhìn kẻ mới tới một lát, chầm chậm thốt :
- Vương Hào huynh.
Bá Long Thần Vương Hào, Cung chủ Ảo Long thần cung, cười cười nói :
- Đại Trí.
Vô Trí lắc đầu :
- Là Vô Trí.
Vương Hào ngửa mặt lên trời :
- Thì Vô Trí, bất quá chỉ là cái danh của huynh tự xưng thôi mà.
Vô Trí ngoảnh ra phía cửa chính :
- U Linh Vô Ảnh, không ngờ ba mươi năm không gặp, thân pháp của đệ đã tiến tới bực này, lão ca quả thật khâm phục, sao không vào đây tương kiến.
Phía cửa chính, giọng của Long chủ Vô Ảnh âm âm vọng vào :
- Tiểu đệ vốn kỳ nghệ dốt nát, không muốn làm mất nhã hứng của hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-long-than-tung-ky/19424/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.