Mấy ngày nay, thời tiết cũng không tốt lắm, có khi nóng, có khi lạnh, có khi không hề dấu hiệu đã giàn giụa mưa to.
Thương thế của Cao Thịnh tuy rằng ở mặt ngoài là khang phục, nhưng bởi vì thật sự bị thương quá nặng, xương cốt cơ hồ đều nát, vài lần giải phẫu chữa khỏi, cũng tránh không được vận mệnh trở thành thứ để dự báo thời tiết.
Mấy ngày nay đau nhức quả thật ngủ không được, Cao Thịnh cẩn thận đem tay đang ôm người yêu lùi về, không muốn đánh thức người yêu yên giấc, tính toán đến giường nhỏ trong thư phòng ngủ, cho dù đau đến lăn qua lộn lại cũng không sợ đánh thức Tô Dung.
Bên này thư phòng đèn sáng rồi cửa đóng không bao lâu, hai mắt Tô Dung liền mở rồi lặng lẽ theo sau Cao Thịnh. Cậu nhẹ nhàng đi đến trước cửa thư phòng, tựa lưng vào tường nhịn không được chảy xuống nước mắt.
Mấy ngày nay, Cao Thịnh đều chờ sau khi cậu ngủ liền đi đến thư phòng, trời sắp sáng mới trở về. Động tĩnh của người đồng giường cộng chẩm, một người khác sao có thể không hề cảm giác, ngày hôm sau Tô Dung liền phát hiện kỳ hoặc.
Anh không cùng cậu nói, là bởi vì sợ cậu khổ sở, điều này cậu có thể lý giải. Mà cậu cũng phối hợp giả vờ như không hề hay biết, là bởi vì cậu không biết nên làm như thế nào mới tốt?
Cao Thịnh còn trẻ tuổi như thế, cuộc sống sau này đều phải chịu loại tra tấn này. Hiện tại là thanh niên thì không đến nỗi nào, nhưng đến lúc già, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-em/1501315/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.