Vì buổi tối Niên Tích Thành còn có việc nên anh nói Thịnh Thư về Thịnh gia trước, anh giải quyết công việc xong sẽ qua đó cùng cô. Thịnh Thư nhất quyết muốn đi cùng anh thế nên họ đến Thịnh gia sau cùng. Vừa bước vào nhà cô đã thấy không khí trong nhà rất náo nhiệt.
“ Ô, A Thư đến rồi” Thái phu nhân quay đầu lại thấy cô thì vui mừng hớn hở
Nhìn thấy trên bàn ăn không chỉ có mỗi ba mẹ và bà nội mà tất cả thành viên của Thịnh gia chi trưởng đều ở đây, Thịnh Thư mừng như cá gặp nước.
“ Ba mẹ” Niên Tích Thành củi người chào
“ Hai đứa lại đây” Thím của cô, là người yêu thương Thịnh Thư nhất chỉ sau thái phu nhân vẫy tay gọi hai người đến.
"
Con chào thím” Niên Tích Thành mĩm cười
* Ô, con vẫn nhớ ta sao? Nhiều năm như vậy rồi?”
"Sao mà con quên được”
Thím chính là người đã đưa Niên Tích Thành đi gặp mặt Thịnh Thư vào buổi học đầu tiên, trong những lúc anh ở nhờ Thịnh trạch, thím đổi xử với anh rất tốt khiến anh khó mà quên.
Thím nắm lấy tay của Thịnh Thư
“ Ôi ta nhớ con quá, con đi rồi, Thịnh trạch buồn lắm đó con biết không?”
Chú của Thịnh Thư cũng ở bên nói vào
“ Đúng đúng, ở nhà thím con cắn nhắn mãi. Nói là...A Thư quên mất thím rồi, chẳng gọi về hỏi thăm gì cả”
“ Nếu Thư Thư nhớ Thịnh trạch thì...con và em ấy sẽ sắp xếp về đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-em-hon-the/3718055/chuong-42.html