Thịnh gia chi hai, lão thái phu nhân của nhà này là người rất yêu thương Thịnh Thư, một phần là vì bà ấy thân thiết với bà nội cô, một phần là bởi đứa cháu gái mà ấy yêu thương nhất đã qua đời vì bệnh từ nhỏ.
Hôm nay là lễ mừng thọ của bà ấy, Thịnh Thư cùng với bà nội đương nhiên là đến dự.
“ Cháu chào bà”
“ Ô chao, A Thư đến rồi”
lão thái phu nhân, nhìn thấy Thịnh Thư bước vào, nụ cười hiền hậu lập tức nở trên gương mặt bà. Mặc dù tuổi đã cao, nhưng ánh mắt bà vẫn đầy sức sống và sự ấm áp. Bà vẫy tay gọi Thịnh Thư lại gần, giọng nói run run nhưng tràn đầy sự yêu thương.
“ Lâu lắm rồi mới gặp lại con, đúng là càng lớn càng xinh đẹp.”
“ Đương nhiên, tại con giống bà nội mà”
Mọi người xung quanh tươi cười nhìn cô
“ Đúng là dẻo miệng”
Lão thái phu nhân đưa tay xoa đầu Thịnh Thư, giọng nói đầy trìu mến.
“Con lúc nào cũng biết cách làm bà vui.”
“ Bà ơi hôm nay Trường Vinh có đến không ạ?”
“ Đương nhiên là có. Đến từ sớm rồi, đang ở ngoài vườn nói chuyện với chú của con”
Thịnh Trường Vinh là con trai trưởng của chi thứ hai, là em họ của cô, cũng là người thân thiết nhất với cô trong gia tộc vì từ nhỏ sang Pháp du học.
“ Mẹ, đến giờ nhập tiệc rồi. Mời mẹ chủ trì bữa tiệc”
Một người con dâu của bà đi đến nói nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-em-hon-the/3712160/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.