Chương trước
Chương sau
_Mày tự làm hay để tao làm giúp? Trọng Phi hằm hè.
_Tôi...Để tôi tự làm!
Cô ta run bần bật nói,mặt thể hiện rõ sự sợ hãi.
_Tốt!
Trọng Phi vứt hộp đinh gim trước mặt cô ta rồi cười đắc ý.
Không khí xung quanh bị bức đến ngạt thở,ai ai cũng hồi hộp chờ đợi giây phút cô ta tự đổ đinh gim vào giày.Cuộc đời sau này của cô ta coi như là chấm hết,dám đụng vào siêu sao của nhóm 5T thì đừng mong sống yên,bị thế này là còn nhẹ đấy,chính tỏ Trọng Phi vẫn nương tay với cô ta,chắc thương cô ta là phận nữ nhi nên có chút hạ thủ lưu tình đây mà,nếu cô ta là con trai thì đừng mong sống yên ổn!Ai ai cũng biết soái ca Trọng Phi là bá chủ tương lai của thế giới ngầm mà!chỉ còn vấn đề thời gian mà thôi,chẹp chẹp....nhưng mà bây giờ trông dáng vẻ lạnh lùng dữ tợn của cậu cũng đủ sợ rồi....
_Hự....
Cô ta đổ dinh gim vào giày,buộc lại rồi đứng dậy bước từng bước khó khăn,cúi sấp mặt tránh những ánh nhìn khinh bỉ.
_DỪNG TAY!!!
Bỗng ai đó hét lên.
Ngay lập tức mọi ánh mắt đổ dồn về phía tiếng hét cất lên với ánh mắt ngạc nhiên.
_Hội trưởng?!
Mọi người thốt lên,khung cảnh bắt đầu hỗn loạn,những tiếng xì xào to nhỏ vang lên ko ngừng nghỉ.Tôi đưa mắt nhìn xung quanh,đập vào mắt tôi là cảnh tượng mà tôi ko muốn thấy.Biết ngay mà,ngay từ đầu tôi đã có cảm giác bất an rồi,nếu ko nhờ lúc nãy Trân Trân và Bát Du hớt hả chạy tới báo tin thì tội cũng ko có cơ hội để gỡ nỗi bất an này.Khổ nỗi tôi ko đi được nên Bát du phải cất công cõng tôi ra tận đây,vừa để tôi đáp xuống đất là cậu là xồng xộc chạy tới bình nước uống liên hồi với vẻ mặt trắng bệch,ko còn một chút sức khiến tôi tự hỏi:"Mình nặng lắm sao?".
_Ô hô,ngài đến đúng lúc lắm hội trưởng!Vậy là tôi ko phải đóng vai người ác nữa rồi,khó chịu muốn chết!
Trọng Phi khép mắt cười nhạt ra vẻ vô tội.
Thái độ của Trọng Phi khiến tôi vô cùng ức chế,cỗ hỏa tiễn như dâng đến đỉnh đầu,dường như có thể nổ bất cứ lúc nào.May ra tôi cố kiềm chế,kiềm chế nói với cậu ta bằng giọng khàn khàn vì nén giận:
_Cậu ko coi hội trưởng như tôi ra gì đúng ko?Ai cho phép cậu làm loạn ở đây hả?!
_Tôi đang xử tội kẻ có tội,là đúng lẽ phải mà?Có gì sai sao?
Trọng Phi ngây ngô đáp lại.
Tôi nhìn Trọng Phi bằng ánh mắt tóe lửa,cái bản mặt của cậu ta lúc này cực kì ngứa mắt,làm tôi ngứa chân muốn đá hắn bay đi thật xa,cút khỏi tầm mắt của tôi.Đã ngu còn muốn đối lí với tôi sao?Ô hô,được lắm!Đã thế thì chị đây chiều....
_Cậu đừng có tưởng bên ngoài mình có quyền có thế thì vào đây muốn làm gì thì làm!Đã bước chân vào ngôi trường này thì cậu phải tuân thủ những điều luật tối thiểu ở đây.Và đừng quên,tôi là hội trưởng,là người có quyền,còn cậu...là người ko có quyền!Vì vậy cậu muốn làm gì đi đâu cũng phải báo cáo và nhận sự cho phép của tôi,tôi ko cho phép thì đừng có làm.chẳng lẽ cậu ko hiểu những luật lệ đơn giản này sao?Hay cậu chưa đi học bao giờ nên ko biết?Tôi nói có đúng ko?Hở siêu sao"dỏm"?Nếu như cậu nói lúc nãy thì tôi cũng nên xử tội cậu sao cho đúng lẽ phải nhỉ?Cậu đang phạm luật mà?
Tôi nhìn Trọng Phi bằng nửa con mắt khoanh tay trước ngực nói một tràng mỉa mai.
Tôi vừa dứt câu thì ai nấy đều bịt mồm quay mặt cười rúc rích khiến Trọng Phi nhìn tôi bằng ánh mắt tức giận.Nhưng tôi chỉ đáp lại ánh mắt tức giận của hắn bằng một cái ngáp dài ngao ngán như khiêu khích hắn.Nhìn thái độ đó của tôi hắn ko nói được lời nào bèn quay sang nhìn cô gái đang chịu sự chừng phạt dang dở quát:
_Sao ko đi tiếp đi?!Đứng đó làm gì?!
_..............
Cô ta ko nói gì,tiếp tục cúi sấp mặt bước đi cho đến khi tôi kêu dừng lại:
_Cậu ko cần phải làm thế!Mau cởi giày ra đi!
_Cậu nói gì vậy?!Cô ta là người đ_________
_Thì sao?!
Trọng Phi nghe tôi nói liền bất bình lên tiếng nhưng chưa dứt lời đã bị tôi chặn lại bằng một câu nói lạnh lùng.
_Cậu đang nói c________
_Tôi ko quan tâm cô ta hay những người khác đối xử với tôi thế nào,tôi chỉ cần biết...tôi ko muốn mất đi bất cứ một người bạn nào!
Lại một lần nữa Trọng Phi lên tiếng và một lần nữa bị tôi chặn lại,vẫn giọng nói lạnh lùng lúc trước nhưng pha chút trầm lặng.
_Tôi ko quan tâm!
Trọng Phi quay mặt nói rồi lườm cô gái khiến cô ta run sợ tiếp tục bước đi,giầy bắt đầu thấm máu,nét mặt cô ta một lúc một nhợt nhạt.
Phải chứng kiến cảnh tượng đó,tôi nhăn mặt bất lực la lớn:
_Dừng lại đi!Trọng Phi,cậu có nghe tôi nói gì ko đấy?!
_Cô có phải ba mẹ tôi đâu mà ra lệnh cho tôi?
Trọng Phi khép mắt,khoanh tay trước ngực nói.
_Tôi là chủ của cậu mà!
Tôi cáu.
_Chả phải lúc nãy nói ko muốn tôi làm người hầu nữa sao?Vậy mắc mớ gì tôi phải nghe theo những lời cậu nói?
Trọng Phi vẫn nói bằng cái thái độ trước sau như một nhìn tôi.
_TÔI XIN LỖI ĐƯỢC CHƯA?!LÀM ƠN DỪNG LẠI ĐI!
Tôi đỏ mặt thét.Cái tên đáng ghét!Tính dồn tôi vào bước đường cùng đây mà!
_.......................
Trọng Phi nhìn tôi ko nói gì,giơ tay ra hiệu bảo bọn đàn em đưa cô gái đó đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.