_Cậu mau ra ngoài đi! Tôi thét rồi kéo chăn trùm kín đầu ko nói thêm lời nào,xấu hổ!Xấu hổ chết mất!
_Tan học tôi sẽ đưa cô về nhà!
Trọng Phi trầm giọng nói.Ko biết vẻ mặt hắn lúc này thế nào nhỉ,tôi rất muốn nhìn.Phải chăng lời nói lúc nãy của tôi khiến hắn buồn?Ko!Ko!Làm gì có chuyện hắn buồn?!Hắn chỉ biết làm người khác buồn thôi!Tôi đúng là ngu ngốc!Tự nhiên đi lo cho hắn!
_Tôi ko cần!
Tôi thắng giọng.
_Ko được!Cô đã thắng,vì vậy tôi__________
_RA NGOÀI!!!
Trọng Phi phản đối câu nói vô cảm của tôi vội nói tiếp nhưng chưa nói hết câu thì tôi chồm dậy hét.
_Được lắm!Dám hét vào mặt tôi!Cô tưởng tôi muốn hầu hạ một đứa thậm tệ như cô chắc?!Đừng có mơ!RẦM___
Trọng Phi cáu rồi đi ra đóng cửa cái rầm.
_..............
Tôi ko nói gì,chỉ nghĩ...trông hắn...còn trẻ con hơn tôi...
_Tìm ra nó chưa?
Trọng Phi khẽ hỏi.
_Rồi!Là con nhỏ lớp 11C2 thưa đại ca!
Ngay lập tức một giọng nói khác đáp lại.
_Lôi con nhỏ đó ra giữa sân trường cho tao rồi chuẩn bị đồ nghề như mọi khi!
Trọng Phi nhăn mày nói với vẻ mặt tức giận.
_Em sẽ làm ngay!
Người đó nói rồi chạy đi.
_Cậu tính xử nó bây giờ luôn sao?!
Vương Y lạnh lùng hỏi.
_Sao ko để tụi nó xử thay như mọi khi?
Thanh Kiến cũng nhảy vào.
_Lần này tôi sẽ tự giải quyết!
Trọng Phi nhắm mắt nói rồi rảo bước.
_Thế có ổn ko?
Khinh Ưu lo lắng.
_Kệ ổng!Ổng muốn làm gì tùy ổng!Ổng ko làm thì tui cũng sẽ làm,ai bảo Tiểu Vãn là người quan trọng với chúng ta.Ko thể để em ấy tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-em-co-ngoc-mat-tri/86229/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.