Trời đã chuyển sang mùa đông, tuy là không mưa nhưng rất lạnh nên khi cô Mai tắm cho Nhã Ngân thì Vạn Hoà mặc cho Nhã Ngân 1 cái áo len mỏng nhưngrất ấm nhưng anh sợ Nhã Ngân còn lạnh nên lấy thêm áo lông cừu màu hồngcó mũ đội, Vạn Hoà cười, véo mũi Nhã Ngân và nói:
-Bé ngốc của anh thật xinh đẹp.
- "AAAA...",đau bé mà,anh thật hư, bé không cho anh ngủ với bé nữa.- -Nhã Ngân bĩu môi nói.
-Anh xin lỗi, bé đừng giận nữa nha.-Vạn Hoà đau lòng xoa mũi của NhãNgân, mấy hôm nay trời lạnh nên Vạn Hoà thường ôm Nhã Ngân ngủ, anhkhông có ý gì khác mà chỉ muốn Nhã Ngân khỏi lạnh để ngủ ngon hơn.
Rất muốn ở nhà để Nhã Ngân vui vẻ nhưng anh không thể bỏ công việc của tập đoàn xuống nên tối đó Vạn Hoà ôm Nhã Ngân và nói:
-Ngày mai bé ở nhà với cô Mai nha, anh phải đi làm, được không? Khi nói xonganh nín thở chờ câu trả lời của Nhã Ngân, anh chỉ sợ cô buồn rồi khócnhưng Nhã Ngân cười hi hi và nói:
- Ở nhà bé sẽ ngoan, anh đi làm đi nhưng anh về sớm với bé nha, anh phải mua quà cho bé đó. -Tâm hồn củaNhã Ngân thật non nớt đến mức làm cho Vạn Hoà đau đớn, không biết cuộcsống của cô trước đây như thế nào mà có thể biến cô thành như vậy, vaicủa Nhã Ngân thấm nước mắt của Vạn Hoà, Nhã Ngân hoảng sợ và học cáchan ủi:
-Anh ngoan nha, đừng khóc, bé lấy kẹo cho anh ăn nha.-Nhã Ngân thấy mình cũng muốn khóc, thế là:
-" Huhu...huhu...huhu". Làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-em-be-ngoc-cua-anh/139851/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.