Từ ngày Nhã Ngân bị ói, Vạn Hoà căng thẳng như" dây đàn" vì cơ thể củacô yếu hơn rất nhiều,anh đưa cô đi khám nhưng bác sĩ nói:
-Có thể não của ấy bị tổn thương.
-Tôi cũng biết là não của cô ấy bị tổn thương nên cô ấy mới như vậy, nhưngtôi muốn hỏi là tại sao cô ấy rất dễ bị bệnh.-Vạn Hoà túc giận, từ nãygiờ ngồi nói chuyện với tên bác sĩ ngu ngốc này thật sự làm tức chết anh mà. Còn vị bác sĩ thì chưa bao giờ thấy người nhà bệnh nhân nóng nảynhư vậy nên ấp a ấp úng nói:
-Đó là sức miễn dịch của cô ấy kém nên người nhà phải chăm sóc cô ấy nhiều hơn.
-Anh ơi, chúng ta về nhà được không, bé ghét ở nơi này?- Nhã Ngân đángthương hề hề nói, cô không thích ở đây vì ở đây không có phim hoạt hìnhcho cô coi a.
-Ừ,chúng ta về nào!-Vạn Hoà mỉm cười nói, còn vị bácsĩ hồi nãy thì ngớ người vì lúc nãy Vạn Hoà đối mặt với ông ta thì hungdữ như khi đối mặt với cô gái kia thì ôn hoà, dịu dàng, rồi Vạn Hoà dắt tay Nhã Ngân ra khỏi bệnh viện, sau đó anh nói:
-Chúng ta đi mua quần áo cho bé nha.
Nhã Ngân rất vui nhưng sau đó lại suy nghĩ là tại sao không mua cho Vạn Hoà và cô Mai nên buồn, thấy vậy nên Vạn Hoà hỏi:
-Sao vậy, bé mệt à?
-Mua cho anh và cô nữa nha. -Nhã Ngân mặc cả nói. Khi nghe câu đó, Vạn Hoà rất cảm động và nghĩ " bé ngốc của anh đúng là đáng yêu như mộtthiên sứ", Vạn Hoà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-em-be-ngoc-cua-anh/139850/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.