” Tắm rửa trước đã.”
“Dung. . . . . . Em chịu theo anh trở về, chính là đã tha thứ cho anh? Đúng không? Đúng không?” Cao Thịnh chuyển qua thân thể cậu, mới phát hiện cậu vẫn không tiếng động chảy nước mắt, anh đau lòng hôn lên những giọt lệ của cậu, “Đừng khóc, thật xin lỗi, thật xin lỗi, đều là lỗi của anh, em cứ đánh anh, mắng anh đi, là anh thật lòng xin lỗi em.”
“Anh…tên hỗn đản này.” Tô Dung khóc ôm chặt anh, đem nước mắt vùi hết vào trên người anh, dùng sức ôm chặt anh, cậu thật sự hảo nhớ anh, nhớ đến mùi vị của anh, nhớ đến ôm ấp của anh, nhớ đến giọng nói của anh, nhớ đến anh hết thảy lại hết thảy.
“Đúng, anh hỗn đản.” Cao Thịnh nhẹ nhàng vỗ về lưng cậu, cậu đã chịu ôm lấy anh, mà còn ôm chặt đến như thế, anh đã cảm thấy quá mỹ mãn rồi.
Hơn nửa ngày, cậu mới từ trong ngực anh nâng mặt lên, “Em nói cho anh biết, anh hiện tại là đang hưởng án treo đó nha, nếu lại có một lần nữa, em mặc kệ là có phải hiểu lầm hay không, em nhất định sẽ chia tay với anh.”
Cao Thịnh mừng rỡ ôm chặt cậu, “Em là tha thứ cho anh? Có phải hay không? Ý của em là như vậy đi? Cám ơn ông trời, cám ơn em, Dung, cám ơn em, anh biết em vẫn còn yêu anh mà.”
” Tắm rửa trước đi.” Tô Dung chống đẩy ôm ấp của anh.
Cao Thịnh cầm tay cậu, cẩn thận nhìn vẻ mặt biến hoá của cậu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-em-2/2146499/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.