Nhìn thấy chuyện sắp thành, người hầu tức tốc chạy khỏi căn biệt thự này. Lúc chạy qua khu vườn chẳng may đụng trúng Tam Thần.
"Xin lồi thiếu gia!", cô ta rồi rít xin lỗi rồi tiếp tục co chân lên chạy.
Tam Thần hơi kinh ngạc. Người hầu trước khi được nhận vào nhà họ Tam phải trải qua nhiều khóa huấn luyện. Mà điều quan trọng nhất cần ghi nhớ chính là "đi nhẹ nói khế". Thế nhưng cô người hầu trước mặt có thái độ không đúng.
Tam Thần trầm giọng:
"Đứng lại!"
Cô người hầu nghe giọng hắn bất ngờ nên vấp té:
"Tam gia gọi... có gì không ạ?"
Giọng cô ta run run:
'Tôi không biết gì hết. Xin phép Tam gia!"
Tam Thần một chân bước đến, không hắn như mang dao găm doạ người trước mặt thất kinh:
"Nói! Đã xảy ra chuyện gì?"
"Không biết gì hết!"
Cô ta chạy đi nhưng lại vì run mà vấp ngã. Tam Thần tiến lên một bước dùng chân đạp lấy tay của cô ta:
"Ta cho ngươi 2 lựa chọn. Một là nói, hai là gầy luôn cái tay."
Trước khi thế của Tam Thần, ả chỉ có thể nói hết mọi chuyện. Vừa nói đến chuyện cởi quần áo của Tiểu Phương ném lên giường của Tam nhị thiếu thì cô ta đã không thấy bóng dáng của Tam Thần đâu nữa.
..•
Tam Thần chạy rất nhanh. Mặc dù trước đó, hắn không hề uống rượu nhưng tại sao đầu ốc lại trở nên mơ hồ.
Bước chân đang nhanh bỗng chững lại. Cả người cao lớn khuỵu xuống. Đầu hắn như có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-co-ay-em-yeu-anh/3576496/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.