Sau khi Tam Phát phóng thích xong. Hắn nằm xuống bên cạnh Trương Bối Vy:
“Bé cưng, em có biết sắp tới nhà anh có tiệc gì không?”
“Hửm?”, Bối Vy lười biếng hỏi.
“Là mừng thọ của lão giá chết tiệt đó!”
“Ờ, vậy thì sao?”
Tam Phát cười cười hỏi:
“Thuốc anh bảo em mua, em đã mua chưa?”
Trương Bối Vy đưa tay lên vuốt ve sống mũi của hắn:
“Dĩ nhiên là xong rồi!”
“Được! Đến lúc đó, em chờ xem chính tay lão già chết tiết đánh đuổi con nhỏ đó ra khỏi nhà như thế nào! Mà em cũng nhân cơ hội này leo lên giường của thằng Tam nghe không?”
Hắn nói xong hôn ngấu nghiến cô ả:
“Ưm…”
“Cảnh cáo em chỉ là đóng kịch! Không được làm thật với hắn. Nghe rõ chưa?”
Chỉ nghe trong căn phòng tiếng cười của đôi nam nữ vang lên.
…
3 ngày sau, đúng như dự tính. Tiệc mừng thọ của Tam lão diễn ra. Khách mời đến dự đều là những người có tiếng tăm.
Mà trong dịp quan trọng như vậy, Huỳnh Tiểu Phương cũng không thể qua loa. Cô diện một bộ đầm rất kín dài đến mắt cá chân. Tuy vậy vẫn tôn lên dáng vóc xinh đẹp của cô.
Huỳnh Tiểu Phương khoác tay Tam Thần mang một bức tranh đến tặng cho ba chồng. Bức tranh màu nước này cho chính tay cô vẽ.
Tam Thần vì bức tranh đó cũng mất ngủ mấy hôm. Cô cứ như con cú đêm. Cứ vẽ vẽ đến tối muộn.
Tiếng cọ chạm vào giấy dù rất nhỏ nhưng cũng làm hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-co-ay-em-yeu-anh/3576494/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.