Trương Bối Vy trong bộ đồ ngủ gợi cảm đang cầm ly rượu lắc nhẹ. 
Thong dong tựa lan can đếm số trong miệng.” 
“99… 100.” 
Sau đó, Trương Bối Vy lắc ly rượu vang đỏ 2 vòng lên uống. Cô ta chắc chắn như mọi khi Tam Thần gấp gáp đến tìm. 
Vậy mà giờ nhìn xung quanh không thấy xe của Tam Thần hiện diện. 
Sắc mặt ả nhăn nhó. 
““Được lắm!” 
“Coi như cho anh dừng mấy cái đèn đỏ. Bù thêm tắt đường.” 
… 
“Chín trăm chín mươi chín… Khốn kiếp!” 
Vẫn không thấy hắn xuất hiện, Trương Bối Vy ném chai rượu xuống khoảng sân phía trước. Tiếng chai vỡ khiến cô ta nuôi ở trong sân sủa không ngừng. 
Ảnh tức điên lên: 
“Tam Thần, anh xem tôi là cái thá gì? Anh muốn yêu cô ta ư?” 
Trương Bối Vy nhếch mép cười khẩy: 
“Trừ khi tôi cho phép!” 
… 
Ở bệnh viện 
Tam Thần nghe xong cú điện thoại thì kéo chăn của Tiểu Phương ra. Hắn hỏi: 
“Muốn uống sữa?” 
Tiểu Phương mở to mắt, cô còn nghĩ đáng lẽ hắn sẽ tạm biệt cô ngay lập tức. Thế nhưng vì lý do gì vẫn ở đây? 
“Anh không đi sao?” 
“Cô quan tâm làm gì? Chuyện tôi gây ra cho cô thì tôi phải chịu trách nhiệm.” 
“Ồ! Nếu là vậy thì tôi không sao rồi. Anh có thể đi! Tôi chỉ sợ vì chuyện của hai người tôi sẽ mất mạng lần nữa. Tôi chỉ có một cái mạng.” 
Tam Thần nhíu mày mỉa mai: 
“Cô cũng biết sợ?” 
“Tôi còn phải sống để 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-co-ay-em-yeu-anh/3576486/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.