“Được không? Đội đón dâu đã đến dưới lầu !” An Hiểu Văn đẩy cửa phòng ra thúc giục. Trong phòng Á Á đang đấu tranh với tóc Thanh Vi - vừa rồi hai cái kẹp, một cái buộc tóc thiếu chút nữa rơi xuống. May mà Á Á khéo tay, cô vừa oán giận chuyên gia trang điểm không có trách nhiệm, vừa cố định lại đồ trang sức.
Thanh Vi đứng lên, sửa sang lại áo cưới, lập tức cảm thấy giày cao gót dưới chân thật không thoải mái. Cô mang hài nhiều là trung thấp, đi làm còn thường xuyên là hài thấp, đôi giày này là Á Á chuyên môn đi mua với cô, cho hợp với áo cưới, cao gần 10 tấc.
Thân cao thì cao, chân lại không chịu nổi, Thanh Vi hoài nghi mình có thể kiên trì đến khi hôn lễ kết thúc hay không. Cô khẩn trương nghĩ liếm hạ môi, lại nghĩ tới đã tô son môi, cúi đầu nhìn làn váy rời rạc trắng ngần, cuối cùng có cảm giác kết hôn.
Từ lúc thuyết phục cha mẹ, hôn lễ thành chuyện lớn nhất của nhà họ Yến. Bởi vì thời gian gấp gáp, cả nhà đều rối ren. Tuy không thể trang hoàng phòng ở, nhưng cũng bố trí tổng thể. Cũng may phòng ở mới mua năm kia, sơn vẫn còn trắng ngần như mới. Đã đổi mới sofa và giường, treo rèm cửa sổ mới lên, bỏ tivi cũ và tủ lạnh kêu ong ong. Cuối cùng nhìn lại, rất giống một căn nhà mới.
Chọn khách sạn, lấy giấy chứng nhận kết hôn, phát thiệp mời, nhờ bằng hữu hỗ trợ. Không chịu nhờ công ty tổ chức hôn lễ, tự mình tìm đoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ve-xuyen-den-that-de-nuoi/726391/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.