Thanh Vi bất đắc dĩ, chần chần chừ chừ đi vào sâu trong phòng khách, khi còn cách buồng vệ sinh một hành lang ngắn, lại quay đầu nói: “Mẹ, con không biết dùng, nếu không con về nhà làm rồi nói kết quả cho mẹ ?”
Mẹ Yến giả bộ thành Mona Lisa, cười ôn nhu đoan trang: “Trên bao bì có hướng dẫn đó. Sử dụng rất đơn giản, trải qua giáo dục tiểu học có thể xem hiểu.”
Thanh Vi rất muốn nói thực ra chỉ số thông minh của cô có chút vấn đề, ít nhất xem không hiểu hướng dẫn này. Mẹ Yến đã nhướng mi:“Nếu con thực không hiểu, mẹ sẽ hoài nghi tố chất của cảnh sát.”
Mẹ à cuối cùng mẹ muốn nháo đến thế nào, con là con thân sinh của mẹ sao? Thanh Vi nhìn thấy ba ba mang bộ dáng không liên quan, đành phải vào buồng vệ sinh. Nhìn hướng dẫn, biết phương pháp sử dụng, nhất thời nảy sinh độc ác: Không phải hai vạch đỏ có thai một vạch đỏ không có sao, cô vẽ thêm một vạch là được ?
Nhưng bút đỏ từ đâu đến đây ? Đỏ, chẳng lẽ dùng máy? Cắn nát ngón tay, dùng bàn chải đánh răng dính máu vẽ một vạch đỏ? Ông trời dùng sét đánh chết tôi đi, chuyện này vừa nghĩ đã thấy sợ.
Thanh Vi khóc không ra nước mắt, muốn dùng giấy thử ghê tởm này làm qua loa cho xong việc, nhưng không biết chừng mẹ sẽ không bỏ qua cô. Có lẽ sẽ không lại ép cô thí nghiệm, nhưng chắc canh cha mẹ sẽ cho rằng cô nói dối, sẽ không đồng ý hôn sự.
Thực ra cha mẹ muốn gả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ve-xuyen-den-that-de-nuoi/726390/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.