Thoạt nhìn như là đang... thẹn thùng? 
--- 
Thẩm Kình Vũ chưa bao giờ lớn giọng với Kỷ Cẩm, nhưng chuyện này đã chạm tới giới hạn của anh, trong đầu anh chợt nhớ lại câu nói của Tiêu Dịch Kiệt rằng Kỷ Cẩm luôn thích ăn cỏ gần hang. Nghĩ đến việc có lẽ Kỷ Cẩm cũng từng làm chuyện này với người khác, lửa giận trong lòng anh càng bùng lên dữ dội. 
"Em có biết mình đang làm gì không?" 
"Làm gì?" Kỷ Cẩm bị anh lớn tiếng chất vấn, sự bức bối càng trầm trọng thêm, cậu gào lên: "Em gọi điện anh không nghe! Em bảo anh về anh cũng không về! Hiện tại em muốn làm cũng không được sao? Anh muốn chia tay với em phải không!!!" 
Thẩm Kình Vũ nghe thấy hai chữ "chia tay" thì ngẩn người, sao Kỷ Cẩm có thể thốt ra từ ấy một cách nhẹ nhàng như thế? 
"Không phải!" Anh cố gắng kìm nén tâm trạng của mình, nhưng anh không phải Bồ Tát, cãi vã qua lại một hồi, ngữ khí cũng khó tránh khỏi nặng nề: "Không phải tôi đã nói với em rằng hôm nay là ngày đầu tiên tôi chính thức đi tập ở câu lạc bộ sao? Tôi không thể xin nghỉ được, hơn nữa tập xong tôi cũng về ngay..." 
"Vì sao không xin nghỉ được? Đi tập chứ có phải thi đấu đâu, anh xin nghỉ nửa buổi cũng không được à? Rõ ràng là anh không muốn về gặp em!" 
Thẩm Kình Vũ há miệng muốn nói, nhưng sau khi hít vào một hơi khí lạnh, anh bỗng nhiên không nói gì nữa. 
Cuộc đối thoại này khiến anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ve-si-thieu-chuyen-nghiep/3605934/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.