Cạp quần rơi đến đầu gối  
--- 
Bước sang đêm thứ hai, tập ba và tập bốn rốt cuộc cũng quay xong, cả đoàn quay về khách sạn nghỉ ngơi để trưa hôm sau trả phòng và bay về Thượng Hải. 
Sau buổi nói chuyện hôm trước, Túc An và Thẩm Kình Vũ trở nên ít giao tiếp với nhau hơn, Kỷ Cẩm cũng không lên tiếng suốt chặng đường khiến không khí trong xe vô cùng trầm mặc. Mãi tới khi xe đỗ trước cổng tiểu khu của Kỷ Cẩm, cậu mới mở miệng hỏi Túc An: "Thế em hát bài gì?" 
Cậu hỏi một câu không đầu không đuôi khiến Túc An không kịp phản ứng: "Hát bài gì cơ?" 
Vài giây sau cô mới hiểu ra, Túc An vội cười nói: "À à, em đang hỏi trong tiệc sinh nhật của dì hả? Ông bà và các cô dì chú bác đều hy vọng em sẽ hát bài , bởi vì bài hát ấy có đoạn cello dì từng biểu diễn. Bà ngoại còn hỏi dì có muốn lên sân khấu đệm đàn cho em không, nhưng dì từ chối--- đương nhiên nếu em muốn hát bài khác thì cứ nhắn vào nhóm chat gia đình một câu." 
Mọi người đều bàn chuyện này trong nhóm chat, nhưng Kỷ Cẩm chưa bao giờ đọc những tin nhắn ấy, cậu không hề biết kế hoạch của đại gia đình. 
Kỷ Cẩm ngồi bắt chéo chân liên tục rung đùi, thoạt nhìn có chút mất kiên nhẫn, nhưng cậu không hề tỏ thái độ gì. 
Xe dừng trước cổng tiểu khu, Kỷ Cẩm xuống xe rời đi. Thẩm Kình Vũ nhanh chóng xách hành lý đuổi theo cậu. 
Bọn họ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ve-si-thieu-chuyen-nghiep/3605906/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.