Tô Dương nghe thấy tiếng động nhanh chóng quay đầu lại, nhìn thấy Trần Khả vẻ mặt hoảng sợ đứng ở đó, lập tức giải thích: “Nãy anh gõ cửa hồi lâu mà không có ai ra mở nên anh nghĩ em xảy ra chuyện gì, cho nên bẻ khoá đi vào.”
Cmn tui không đi làm thì cũng chỉ ở nhà thì xảy ra chuyện gì!!! Đầu óc của ông thay đổi thành óc lợn à!!!
Tô Dương nhận đồ trong tay Trần Khả, sau đó trách cứ nói: “Sao lại ăn mấy thứ này, không có tốt cho sức khỏe.”
Trần Khả nhìn nhà mình đột nhiên xuất hiện thêm một người đàn ông, sau đó hỏi một câu: “Anh sao biết tui ở căn này…” người này hai lần đều đưa hắn tới dưới lầu, làm sao biết được phòng mình ở đâu mà đến.
“Gửi msn cho em cũng không trả lời, anh mới để lại văn bản txt trong máy tính của em, cũng không thấy em có động tĩnh gì, cho nên ở trong ổ đĩa E của em thấy bản sơ yếu lý lịch… bên trong có địa chỉ.”
“Ồ…” ổ E… Moá!!!!!! Cmn trong ổ E đầy film GV đó!!! Lập tức quay đầu lại hỏi: “Anh không có thấy thứ khác đi?”
“Hả? Không có?” Tô Dương mặt ngơ ngác, Trần Khả cũng không nghĩ người kia gạt mình nên cũng không truy hỏi nữa.
Đột nhiên nhớ tới không phải chia tay rồi à tới tìm hắn làm chi, dọn đồ xong lại hốt “Anh tìm tui có chi không?”
“Em xem văn bản chưa?”
“Xem rồi, sao?” Giọng Trần Khả rất hung dữ, chẳng lẽ còn muốn tui ca ngợi lòng tốt của ông hả.
“Muốn hỏi em có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-vao-di/1670152/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.