Từ hôm gặp mặt tới giờ đã qua ba ngày, buổi tối ngày hôm ấy cũng không có xảy ra chuyện khiến người ta muốn dừng mà không được, muốn nói có chuyện gì không à, đó là Tô Dương sau khi lái xe đưa tui về nhà đã triền môn hôn nhau. Trần Khả vừa nghĩ vừa cười ra tiếng, người này thật sự chứ, hôn còn nghiêm túc như thế, trước khi hôn môi còn tự mình nói (Nhắm mắt lại đi). Bây giờ nhớ tới cảnh ấy: Một cái tay giữ chặt phía sau ót của mình, tay khác nắm lấy eo, khẽ cúi đầu, khoé miệng đầy ý cười, đầu tiên là cẩn thận đụng vào, sau đó nhiệt liệt cạy hàm răng của tui ra. Cuối cùng, còn ở bên tai tụi nhỏ giọng trêu chọc: “Đủ thỏa mãn không?” Sau đó chưa chờ tui trả lời đã tiếp tục nói: “Đừng đứng bên ngoài, lát sẽ bị đông đó, mau lên lầu đi.”
Trần Khả vừa nghĩ tới mặt đã đỏ như bị người ta đánh, có thể cảm thấy không cần thiết, hai người cũng không có lưu lại số điện thoại của người kia, có chuyện gì thì nói trên msn, hơn nữa Trần Khả cũng thích việc mỗi ngày khi về nhà mở msn ra, nhìn thấy trên đó rất nhiều dòng: Nhớ ăn cơm đúng giờ, nhớ đeo bao tay… các loại như vậy.
Ngày hôm nay Trần Khả có chút nhịn không được, cho nên gửi tin cho người kia: Ờ thì, Tô Dương anh có nhu cầu sinh lý không…
Lần này người kia không giống như bình thường nhanh chóng trả lời lại, qua hồi lâu mới rep lại: Có
Trần Khả nhìn chữ này xong phổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-vao-di/1670150/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.