Thứ sáu mang theo sự mong đợi của Trần Khả rất nhanh đã tới, trước khi gặp mặt hai người còn trên msn ve vãn nhau nữa.
Trần Khả: Tui có hơi căng thẳng đó…
Tô Dương: Em căng thẳng cái gì, anh không khiến em thất vọng mới tốt đây
Trần Khả: Tui yêu cầu thấp lắm nên sẽ không thất vọng vì anh đâu, tui sợ tui vừa thấy anh không khống chế được mà nhào tới đó
Tô Dương: Không sao anh chịu được
Trần Khả rất muốn ngửa mặt lên trời thét dài, nói cái kiểu gì thế!!! Chịu được!!! Anh thật sự cho rằng tui mới vừa thấy anh đã muốn làm cái gì á!!! Tui chỉ đang khách sáo một tí thôi!!!!
Trần Khả: ……… anh chịu được là tốt rồi, tui đi chuẩn bị để gặp mặt đây
Tô Dương: Ừ, buổi tối gặp
Cuộc sống thành phố lúc về đêm rất phong phú, Trần Khả sợ mình đến muộn, kết quả lại tới sớm hơn nửa tiếng. Nếu ổng biết thì mới tới hơn nửa tiếng thôi sẽ không cảm thấy tui quá rụt rè đâu, gọi ly cà phê, vừa suy nghĩ lung tung vừa lắc lắc ngón tay chờ người.
Cách thời gian gặp mặt còn 10 phút, một bóng người đi tới gần bàn chỗ Trần Khả hẹn, sau đó cúi đầu nhẹ giọng hỏi: “Trần Khả?”
Trần Khả vội vàng ngẩng đầu đáp lại: “Vâng.” Chờ thấy rõ Tô Dương, Trần Khả cảm thấy mình cần phải đứng lên bàn rít gào, ôi địu mẹ thế này mà thất vọng á!!! Cái này gọi là hố hàng đê!!!! Sao có thể đẹp như thế chớ!!!! Trước khi tới còn dám khiêm tốn nói không để tui thất vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-vao-di/1670149/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.