Hạ An Di tự trấn an bản thân, cô hít thở sâu rồi cũng bình tĩnh đi xuống. An Di không đi đến chỗ hai người bọn họ mà cô chỉ xoay lưng đi về hướng bếp. Lục Tư Thần và Quách Yên Vân thấy cô xem cả hai như người vô hình. Anh không chịu được mà lạnh giọng lên tiếng:
- Không định chào hỏi!?
An Di bước đến bàn bếp rót một ly nước ấm, cô còn rất bình thản mà uống trước mặt hai người. Sau đó khi nhấp một ngụm nước ấm, cô mới nhẹ nhàng đáp trả:
- Đó giờ ở chung một nhà, tôi chưa bao giờ thấy người khác chào tôi.
"Người khác" ở đây chính là ám chỉ Quách Yên Vân. Tuy trước đây hai người có ở chung một nhà nhưng mỗi lần
Yên Vân đi học về đều ngó lơ cô. Cho dù Hạ An Di lúc nào cũng cúi chào chị nhưng Yên Vân chính là không thích nhìn thấy mặt cô. Cho nên, dù có ở chung một nhà, cô ấy cũng sẽ không bao giờ mở lời chào An Di.
An Di định uống nước xong sẽ trở về phòng để tránh mặt hai người họ. Nào ngờ lúc xoay người lại vô tình vấp trúng chân của Quách Yên Vân, ly nước cô cầm trên tay cũng vì vậy mà không tự chủ được vô tình rơi trúng tay cô ấy.
May mắn thay An Di vì đứng vững nên không ngã nhưng Lục Tư Thần không nghĩ cô vô tình mà là cô đang cố tình muốn hất nước trúng Yên Vân và làm tay cô ấy đỏ lên.
- Em vậy mà tức giận quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-van-mua-ha/3675561/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.