Hạ An Di sau khi trở về phòng, tâm trạng tươi tắn thường ngày của cô đã mất sạch. Bây giờ trên gương mặt xinh đẹp ấy chỉ còn lại sự mệt mỏi, sự không vui của bản thân.
Năm trên giường, cô không biết bản thân đã yêu chưa. Nhưng chắc rằng trái tim cô cũng rung động... Dù gì trước đây, Tư Thần đối với cô cũng rất tốt. Có thể vì điều đó mà khi nhìn anh ở khoảng cách gần, trái tim thiếu nữ của cô vì thế mà rung lên theo từng nhịp đập.
Nhưng... liệu khi cô biết yêu rồi, con người lạnh lùng đó sẽ yêu cô sao? Có nằm mơ cô cũng không dám mơ đến.
Cảm thấy trước giờ cô chỉ là người thay thế, bây giờ cũng nên an phận mà làm như vậy... Đợi đến khi chính chủ quay trở lại, cô sẽ trả vị trí đó cho người vốn dĩ nên thuộc về
Lục Tư Thần vì chuyện của bản thân mà cảm thấy tâm trạng không tốt. Cũng từ đó mà mọi việc trong công ty, anh đều giao cho thứ kí Đằng xử lí.
Lúc này, Tư Thần vẫn còn nhớ đến câu nói lúc nãy của cô. Không biết vì lí do gì, nhưng khi thấy cô đi cùng Vương Trạch, trong lòng anh lại có chút sợ. Sợ bản thân sẽ đánh mất đi một thứ gì đó rất quan trọng...
Thân ảnh cao lớn đang ngồi ở sofa suy nghĩ gì đó. Chiếc điện thoại kế bên chợt reo lên, anh cầm điện thoại lên nhấn nghe:
- A Thần. Có thể tối nay máy bay sẽ hạ cánh. Muốn gọi hỏi nhà anh còn phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-van-mua-ha/3675560/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.