Sau khi ăn xong, cô cũng thu dọn rồi trở về phòng. Vừa bước vào phòng ngủ, cô đã thấy Tư Thần nằm trên giường dựa lưng vào tường. Nghe tiếng mở cửa của cô, anh cũng đoán được cô có ý định tối nay sẽ ngủ phòng này. Chưa đợi cô lên tiếng, anh đã mở lời trước:
- Tôi và cô, tối nay không thể ngủ chung một giường được. Một là cô ngủ sofa, hai là cô ngủ dưới đất. Chọn đi.
An Di cảm thấy có phần hơi bức xúc liền lên tiếng:
- Tuy là phòng này anh có thể thiết kế thành phòng riêng của anh và Yên Vân. Nhưng mà ít ra anh cũng phải chừa phòng cho tôi ngủ chứ? Không thể vì anh ghét tôi mà bắt tôi ngủ dưới đất được.
Lục Tư Thần cảm thấy cũng hợp lí, nhưng trong lòng vẫn có chút khó chịu. Liền gọi cho quản gia chuẩn bị một phòng riêng cho Hạ An Di. Sau khi sắp xếp ổn thỏa, An Di mới cảm thấy thoải mái mà ôm gối và chăn bông tiêu sái rời khỏi phòng.
...----------------...
Vừa đặt lưng xuống chiếc giường êm ái, cô định sẽ nhắm mắt và đánh một giấc dài tới sáng. Nhưng người tính thường không bằng trời tính, chỉ mới nằm xuống đã nghe tiếng chuông điện thoại reo. Mở lên cô liền thấy là bạn thân của cô - Vương Nhược Vũ - gọi đến.
- Alo, bảo bối à. Hôm nay là đám cưới của cậu, sao cậu lại không nói với tớ chứ?
- Tớ thành thật xin lỗi. Hôm nay vì bận quá nên tớ lại quên mất. Hay để nhận lỗi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-van-mua-ha/3675170/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.