Tôi được sinh ra trong một gia đình giàu có, tiền tiêu không bao giờ thiếu nhưng hạnh phúc lại chưa bao giờ đủ. Mẹ tôi là một người phụ nữ xinh đẹp và đức hạnh. Tôi từng nghe mấy dì hàng xóm buôn chuyện với nhau rằng mẹ tôi năm xưa không hề yêu cha tôi, bà là bị ông ta cưỡng ép đến mang thai, mới bị buộc phải bước chân vào nhà họ An. Nhưng An Thái Sơn lại là một người đàn ông kém cỏi. Ông ta không giỏi làm việc, nhưng nhờ gia thế khủng đằng sau, ông ta thuận lợi được nhận chức to ở Vu Hà mà không ai dám nói gì.
Nhưng chính cái kém cỏi đó lại dẫn đến hàng loạt bi kịch cho mẹ và tôi.
Một tên không tài cán, không năng lực được làm chức cao, làm gì có chuyện mọi người đều phục. Vì vậy, một vài cấp dưới của ông ta bắt đầu tìm cách phá hoại sau lưng. Họ truyền khắp công ty rằng An Thái Sơn có một người vợ rất tài giỏi lại xinh đẹp, trong khi ông ta làm giám đốc công ty lớn nhưng lại để lỗ đến hàng trăm triệu đồng, thật là ‘hoa nhài cắm bãi cứt trâu’, phí phạm một hồng nhan.
Chuyện nhanh chóng đến tai An Thái Sơn, đúng như dự đoán, hắn dần bỏ bê công việc, thay vào đó là những bữa nhậu nhẹt, say xỉn đến khuya với đám bạn xấu. Sau đó, khi về nhà, mẹ tôi liền trở thành bao cát xả giận cho lão, bà ấy bị bạo lực đến mức phải nhập viện thường xuyên, gương mặt cũng hốc hác thấy rõ, cơ thể ngày càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-van-luon-chi-thich-em/2894472/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.