Bùi Lộ cúi người, không đỡ lấy tay mà vòng hẳn qua eo cô bế cả người cô lên.
Cơ thể bị nhấc bổng lên, Mục Vãn Vãn giật bắn mình, theo phản xạ ôm lấy vai của anh.
"Đỡ hơn chút nào chưa." Bàn tay vừa nãy vẫn còn run nhẹ, giờ đã ôm chặt lấy eo vững vàng đỡ lấy người cô.
Hành động này bị quay phim cho chiếu hẳn lên màn hình lớn, vì vẫn còn phần phỏng vấn sau trận đấu, nên các khán giả vẫn chưa rời đi, khoảnh khắc nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả hò hét điên cuồng, bầu không khí vô cùng náo nhiệt.
"...Còn nhũn hơn." Gò má của Mục Vãn Vãn ửng đỏ, cảm giác muốn khóc lúc nãy đã biến mất, tựa đầu lên vai anh, "anh thả em xuống trước đi."
Bình luận trong phòng livestream đậm chất tấu hài.
[Quaoooo—— Cái tư thế này!! Tôi chết mất thôi!!! Tôi cũng muốn mềm mềm yếu yếu dựa lên vai Lu thần QAQ]
[Ủa khoan, tư thế này có gì à?? Giống tư thế nâng vận động viên bị thương trong thế vận hội thôi mà...]
[ha ha ha ha bạn lầu trên đừng chạy nhé tôi đảm bảo sẽ không vật ngã bạn đâu!]
[Vừa thất tình, cười không nổi.]
[Đội mình thích thắng rồi, người mình thích có bồ rồi :)]
Bùi Lộ thả cô xuống, năm người lần lượt đi sang chỗ của MA ở bên cạnh.
Vẻ mặt của các thành viên đội MA đều khá nặng nề, tiểu Bánh Bao tiến đến tặng Park Jae Joon một cái ôm thật to.
Park Jae Joon dùng vốn tiếng Trung trúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-va-mang-ha-guc-deu-la-cua-em/2082078/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.