"Căn này à? Thích tầng nào?"
"Tầng mười bảy đi, em và anh quen nhau khi mười bảy tuổi, rất có ý nghĩa." Liên Thanh Vũ vui mừng nói.
Thẩm Duệ đứng dậy đi đến cạnh bàn làm việc ấn điện thoại nội bộ, nói: 'Thư ký Nghiêm, đi vào trong một lát."
Mấy giây sau, Nghiêm Thành đẩy cửa đi vào, Thẩm Duệ cầm tạp chí Liên Thanh Vũ cầm đưa cho thư ký Nghiêm, chỉ vào căn hộ liền kề mà nói: "Mở bán căn hộ ở tầng mười bảy giữ lại căn này, trên giấy sở hữu ghi tên Liên Thanh Vũ."
'Thư ký Nghiêm khẽ gật đầu, không hỏi nhiều, lập tức xoay người đi xử lý. Căn hộ liền kề có giá trị ngàn vạn, Thẩm Duệ không chớp mắt đã đưa cho Liên Thanh Vũ, anh lo cô Tống biết được sẽ ghen ty mất.
Liên Thanh Vũ chỉ tùy tiện nói thôi, không ngờ Thẩm Duệ lại thật sự đưa cho cô một căn hộ. Cô đứng dậy ôm cánh tay anh: "Thẩm Duệ, anh đối xử tốt với em quá, cô 'Tống sẽ ghen đấy."
"Thanh Vũ, sau này gọi cô ấy là chị dâu đi." Thẩm Duệ liếc nhìn cô, ánh mắt quá âm trầm khiến Liên Thanh Vũ hoảng hốt.
Anh vẫn không chỉnh lại cách xưng hô của cô với
'Tống Hân Nghiên, bây giờ bỗng nhiên chỉnh lại là có ý gì? Cô nhớ lại khi anh vừa đến không nói gì đã đưa cho cô một căn hộ, sắc mặt của cô trở nên trắng bệch: "Thẩm Duệ, em không cần căn hộ, em cảm thấy mình ở Như Uyển có cảm giác gia đình hơn."
Thẩm Duệ khẽ kéo tay Liên Thanh Vũ đang nắm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tung-la-duy-nhat/3955281/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.