Thẩm Duệ dừng xe ở ngã tư đường, trực tiếp quay đầu lái thẳng đến đồn cảnh sát, vừa tới nơi đã có người ra đón: “Tổng giám đốc Thẩm Duệ, anh Bạc đã gọi điện dặn dò tôi chờ anh ở đây, xin mời đi theo tôi!”
'Thẩm Duệ đi theo đối phương vào đồn cảnh sát, xuyên qua hành lang dài dăng dằng tới bên ngoài phòng thẩm vấn. Người kia nói: “Tổng giám đốc Thẩm, anh có mười lăm phút, không được đánh đấm và đe dọa phạm nhân, nếu không tôi không tiện bàn giao với bên trên.”
'Thẩm Duệ gật đầu, chỉ thấy người kia lấy chìa khóa, mở cửa phòng thẩm vấn, nghiêng người tránh sang một bên để anh đi vào.
'Thẩm Duệ bước vào phòng thẩm vấn, bên trong có một người phụ nữ trông khá gian xảo đang ngồi. Da dẻ đối phương đen đúa, giống như không rửa mặt nhiều năm, ước chừng trên dưới năm mươi tuổi. Nghe tiếng mở cửa, bà ta ngẩng đầu lên theo phản xạ, lúc trông thấy Thẩm Duệ thì không nhịn được run rẩy: “Cậu là luật sư của tôi à? Mau cứu tôi ra khỏi đây, tôi không muốn đợi ở chỗ này.”
'Thẩm Duệ nhếch môi, nở nụ cười lạnh lẽo như sứ giả báo thù đến từ địa ngục khiến người khác run sợ. Anh chống hai tay lên bàn, mắt phượng lạnh băng nhìn bà ta chằm chằm, bầu không khí chìm vào ngột ngạt khó. thở.
“Tôi không phải luật sự, tôi đến đây để tính sổ với bà.”
Người phụ nữ kia sợ đến mức run lên bần bật, cảm giác uy hiếp tỏa ra từ người đàn ông trước mắt khiến người khác không nhịn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tung-la-duy-nhat/3955266/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.