Sự vui mừng ngạc nhiên đến quá bất ngờ, Thẩm Duệ không ngờ cô lại đồng ý. Dù sao với tính cách chậm rãi và thiếu cảm giác an toàn của cô thì nên nói chuyện yêu đương một năm trước, sau đó mới suy nghĩ đến chuyện kết hôn sinh con, không ngờ cô lại đồng ý.
Tống Hân Nghiên nhìn thấy vẻ mặt chấn động và vui mừng của Thẩm Duệ, cô buồn cười nói: "Em chỉ mới đột kích ngược một chút, có cần phải..."
Cô còn chưa dứt lời đã bị Thẩm Duệ hôn, anh cắn môi cô, âm thanh từ giữa răng môi hai người vang lên: "Vậy bây giờ chúng ta bắt đầu sản xuất em bé đi."
'Tống Hân Nghiên không ngờ anh hành động nhanh chóng như thế, nói là làm ngay. Cô vội đưa tay chống lên lồng ngực rắn chắc của anh: "Thẩm Duệ, bây giờ là ban ngày, hơn nữa đang ở trong bệnh viện, ngộ nhỡ có người đi đến..."
"Sẽ không có ai đến đâu, đừng sợ." Tay của Thẩm Duệ luồng vào đồng phục bệnh nhân cô đang mặc, vì bị thương nên eo cô càng trở nên nhỏ nhắn không đủ một nắm tay. Cô gầy như thế, sao có thể chịu đựng được sự vất vả khi sinh con dưỡng cái cho anh? 'Tống Hân Nghiên không ngờ anh to gan như thế, khi thấy tay anh lần mò đến nơi nguy hiểm càng lúc càng gần, cô bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, vội nắm tay anh lại, thở hổn hển nói: "Thẩm Duệ, thật sự không được!"
'Thẩm Duệ bị cô trêu chọc đến mức bùng lên ngọn lửa, nhưng cô không muốn nên anh cũng không ép buộc. Anh rút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tung-la-duy-nhat/3955261/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.