'Tống Hân Nghiên vừa rời khỏi Diệp Chi Phong, vừa lên xe thì điện thoại di động của cô vang lên, cô liếc nhìn ID người gọi, sau đó cúp máy. Vài giây sau, điện thoại lại reo lên lần nữa, cô lại cúp máy, sau vài lần cúp máy, sự kiên trì của người bên kia đã đánh bại cô, cô cầm tai nghe Bluetooth đeo vào rồi từ từ lái xe ra khỏi bãi đậu xe.
“Có chuyện gì vậy?”
Sự kiên nhãn cuối cùng của Đường Diệp Thần đã quét sạch hết toàn bộ kiên nhẫn còn lại của cô, nghe thấy giọng nói thiếu kiên nhẫn của cô, anh ta nói: “Tống Hân Nghiên, nếu bức ảnh giường chiếu của em và chú tư của tôi xuất hiện trên tiêu đề của tờ báo ngày mai thì em đoán chuyện gì sẽ xảy ra?”
Đường Diệp Thần, anh điên rồi!" Tống Hân Nghiên tức giận đến mức đạp phanh, tiếng bánh xe mài đất phát ra âm thanh chói tai, hai tay siết chặt vô lăng, nghiến răng nghiến lợi.
“Đúng, tôi điên, chính em đang làm tôi phát điên đó. Sáu giờ rưỡi tối, tôi sẽ đợi em ở câu lạc bộ tư nhân ở Hải Đài. Nếu em không đến, hãy đợi tôi ngày mai vạch trần scandal của em.” Đường Diệp Thân nói xong cúp điện thoại.
Tống Hân Nghiên tiếp tục alo thêm mấy lần, nhưng không có giọng nói nào đáp lại nữa, cô tức giận đến mức đập mạnh vô lăng. Làm sao có lại quên Đường Diệp Thần không phải là một người dễ đối phó, bây giờ rốt cuộc anh ta muốn làm gì? 'Tống Hân Nghiên cảm thấy tim như bị người ta ném một ngọn đuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tung-la-duy-nhat/3955238/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.