Cô nói: “Từ nay chúng ta sẽ nói chuyện bằng WeChat đi, WeChat cũng có thể gọi điện cho em, cũng có thể call video.” Cô vừa nói vừa nhập biệt danh của mình trên điện thoại, tìm kiếm tài khoản WeChat của cô và nhấp vào thêm vào bạn bè.
Điện thoại của cô hiện lên thông báo, cô bấm vào đó và chấp nhận yêu cầu kết bạn của anh. Vừa quay người lại, cô đã bị Thẩm Duệ hôn. Anh đè cô xuống ghế sô pha và hôn cô say đắm.
Trong lòng có cảm giác hụt hẫng, khó chịu lắm, không tìm được lối thoát. Cô càng hiểu chuyện, anh càng cảm thấy bất lực. Anh thề trong lòng, sự bế tắc hiện tại chỉ là tạm thời, anh nhất định sẽ tìm cách giải quyết.
...
Ba giờ chiều, Nghiêm Thành vội vàng đến thành phố Giang Ninh, anh ta gõ cửa phòng khách sạn, là Tống Hân Nghiên mở cửa. Anh ta biết Thẩm Duệ đến thành phố Giang Ninh là vì ai, vì vậy khi nhìn thấy Tống Hân Nghiên, anh ta cũng không kinh ngạc: “Cô Tống, Tổng giám đốc Thẩm đâu?”
Hai má Tống Hân Nghiên ửng hồng bất thường, quần áo xộc xệch, cô đỏ mặt nói: “Anh vào trước đi, anh ấy đang tắm trong phòng tắm.”
Nghiêm Thành nhìn thấy vẻ mặt xấu hổ của cô, anh ta lập tức hiểu ra, vội vàng đi vào. Cửa sổ được mở ra để thông gió cho căn phòng, nhưng anh ta vẫn ngửi thấy hơi thở ám muội trong không khí, anh ta vô tình quét qua thì thấy một vệt nước sẫm màu trên ghế sô pha. Anh ta tự nghĩ, may mà bị kẹt xe một đoạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tung-la-duy-nhat/366829/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.