Mặt Tống Hân Nghiên đỏ au, nóng như thiêu đốt. Cô nhìn đông nhìn tây, nhưng không dám nhìn thẳng anh, cô lắp bắp nói: “Thì, thì lúc anh muốn, lúc anh muốn đi vào, em không thích.”
Thẩm Duệ nhíu mày, một lúc sau mới hiểu cô đang ám chỉ điều gì, anh nói theo bản năng: “Em với Đường Diệp Thần chưa từng làm sao?”
Giây tiếp theo, trả lời Thẩm Duệ là một cái đạp, anh lại bị cô đạp xuống giường. Đây là điều mà Tống Hân Nghiên ghét nhất, nhắc tới lại nghẹn lòng. Sau khi kết lúc buổi hôn lễ vào năm năm trước, cô biết đêm tân hôn, cô và Đường Diệp Thần không tránh khỏi việc làm chuyện đó. Cô rất sợ hãi, nhưng không thể trốn tránh, vì thế cô mới nói cho Đường Diệp Thần biết chuyện cô bị người ta cưỡng hiếp.
Cô chỉ muốn anh đợi cho tới khi cô sẵn sàng, thì bọn họ sẽ ở chung phòng. Nhưng phản ứng lúc đó của Đường Diệp Thần lại làm cô càng tổn thương hơn. Sau đó, rất nhiều lần anh đã lôi chuyện này ra để sỉ nhục cô, đừng nói là chạm, ngay cả nhìn thấy cô, anh ta cũng cảm thấy bẩn mắt.
Một câu nói vô tình của Thẩm Duệ lại chạm tới nỗi đau thầm sâu nhất trong lòng cô, cô thẹn quá hóa giận, đá anh xuống giường là hành động trực tiếp nhất của cô.
“Tống Hân Nghiên, em muốn chết đúng không?” Hôm nay, Thẩm Duệ liên tục bị cô đá xuống giường, anh phát cáu, vốn dĩ dục vọng bị cô khơi dậy không có chỗ phát tiết đã đủ khiến anh bực bội, kết quả còn bị cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tung-la-duy-nhat/366821/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.