🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cuối cùng văn phòng cũng khôi phục lại sự yên tĩnh, Tổng giám đốc Lý bảo Vân Vân đưa Tống Hân Nghiên đến bệnh viện băng bó miệng vết thương, có chuyện gì trở về nói sau. Tống Hân Nghiên nhìn Tổng giám đốc Lý, người đàn ông trung niên này dường như già đi mấy chục tuổi trong nháy mắt, vẻ mặt bất lực.

Trong lòng cô hơi áy náy, thấp giọng nói: “Tổng giám đốc Lý, rất xin lỗi, tôi không nên đẩy Mộng Na ra.”

“Tiểu Tống, chuyện này là tôi không xử lý tốt, không trách cô được, đi đi, xử lý miệng vết thương trước, nếu bị nhiễm trùng, tôi khó có thể nói rõ với cậu Đường được.” Tổng giám đốc Lý khoát tay áo, môi Tống Hân Nghiên giật giật, cuối cùng không nói gì, xoay người rời đi.

Cô không hề áy náy với Mộng Na, lâu như vậy rồi, từ trước đến nay, cô ta vẫn bịa đặt đủ thứ chuyện, có vài lần cô ta nói xấu về cô, cô ở trong toilet. Cô nhẫn nhịn, không vạch trần cô ta, không ngờ càng ngày cô ta lại càng bôi đen cô.

Người nào có thể nhẫn nhịn được mãi?

Thẩm Duệ đến công ty, Nghiêm Thành ra nghênh đón, khi thấy anh thì hơi ngạc nhiên, lập tức nói: “Tổng giám đốc Thẩm, ông cụ đến đây, chờ anh ở văn phòng cả buổi sáng.”

Thẩm Duệ nhíu ấn đường lại, anh gật đầu nói: “Đã biết, thông báo với nhân viên cấp cao nửa tiếng sau đến phòng họp họp.”

Nói xong, anh đút một tay vào túi quần, đẩy cửa đi vào văn phòng Tổng giám đốc. Ông cụ Thẩm đứng trước cửa sổ, nhìn tòa tháp

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tung-la-duy-nhat/366757/chuong-84.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Anh Từng Là Duy Nhất
Chương 84: Sao lại còn đỏ mặt thế? (5)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.