Tiểu Linh chưa từng thấy Thẩm Ngộ Thụ tức giận, ở trong mắt người giúp việc, Thẩm Ngộ Thụ là người ôn hòa nhã nhặn, còn mang theo chút cảm giác trêu đùa khiến người ta cảm thấy thân thiết. Nhưng giờ phút này, anh ta tức giận lại giống như Ma vương đến từ địa ngục, muốn phá hủy tất cả mọi thứ.
Tiểu Linh vừa đau vừa sợ, sợ hãi nhìn anh ta, hai tay ôm lấy chân anh ta đang nghiền nát ngực cô ta, run rẩy không ngớt, sợ hãi nói: “Cậu, cậu Năm...”
Mọi người trong phòng khách đều phản ứng lại, Tiểu Linh nhầm lẫn Lệ Gia Trân là Hạ Doãn Nhi, Lệ Gia Trân và Hạ Doãn Nhi bằng tuổi nhau và đều buộc đuôi ngựa, nếu nhìn sơ qua, người giúp việc nhận lầm cũng khó tránh khỏi.
“Cô ta là Hạ Doãn Nhi, mẹ kiếp, mắt của cô có tác dụng gì thế?” Thẩm Ngộ Thụ giơ chân lên muốn đạp tới, Thẩm Đường Khải Hồng phản ứng lại kéo anh ta ra đằng sau, nhưng Tiểu Linh cũng không may mắn tránh khỏi, bụng cô ta vẫn bị trúng một cú đạp.
“Ngộ Thụ, em bình tĩnh đi, sai lầm đã xảy ra rồi, bây giờ em nên suy nghĩ làm thế nào để giải quyết vấn đề.” Thẩm Đường Khải Hồng khuyên nhủ.
Thẩm Ngộ Thụ ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất, giống như một con dã thú tuyệt vọng hu hu gào thét, trong lòng đau đến tê tâm liệt phế, nghĩ đến ánh mắt chán ghét của Lệ Gia Trân, anh ta hoàn toàn sụp đổ, anh ta không thể tin được tình yêu của anh ta lại ngã trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tung-la-duy-nhat/1941184/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.