Trong phòng khách lập tức yên tĩnh lại, tất cả mọi người đều nhìn Nhan Tư tựa như đang chờ bà giải thích.
Nhan Tư đã sớm biết Thẩm Ngộ Thụ sẽ làm khó bà, bà cũng đã chuẩn bị trước khi đến. Thấy Thẩm Đường Khải Hồng cũng dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn chằm chằm bà, bà hất tóc đứng lên. “Chú Năm nói không sai, phòng Doãn Nhi và Gia Trân là do tôi sắp xếp, nhưng tôi nhớ rất rõ ràng, sau khi ăn cơm xong, người giúp việc đến nói cho tôi biết, mấy ngày trước trời mưa như thác đổ, căn phòng đầu tiên trên tầng năm bị dột, tôi lập tức kêu người giúp việc sắp xếp cho Doãn Nhi đến căn phòng trống sát vách phòng chú Năm.”
Thẩm Ngộ Thụ liên tục cười lạnh: “Chị nói đã sắp xếp cho cô Hạ ở sát vách phòng tôi, vậy tôi sẽ xin hỏi chị dâu cả, tại sao cô ấy lại ở đối diện tôi?”
Nhan Tư nhún nhún vai: “Chuyện này phải hỏi người giúp việc sắp xếp phòng thế nào, người đâu, đi gọi Tiểu Linh tới đây, nói là cậu Năm muốn hỏi chuyện cô ấy.”
Người giúp việc ở trong phòng khách vội vàng chạy về phòng người giúp việc. Chỉ chốc lát sau, liền dẫn theo một cô gái nhỏ nhắn đi tới, cô gái sợ hãi liếc mắt nhìn Nhan Tư, lập tức cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Cậu Năm, ngài tìm tôi sao?”
Thẩm Ngộ Thụ đi tới trước mặt Tiểu Linh. Ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm cô ta: “Tối hôm qua, phòng của cô Lệ và cô Hạ là do cô sắp xếp?”
Tiểu Linh vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tung-la-duy-nhat/1941183/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.