“Cháu tin rằng mọi người gửi Phùng Ly đi học cũng là muốn cho cậu ấy có một tương lai tươi sáng, hãy tin cháu, hãy cho Phùng Ly đi với bọn cháu, cậu ấy sẽ có một tương lai thật tươi sáng, cậu ấy sẽ có cơ hội giành được vô địch thế giới, làm vẻ vang cho mọi người. Nếu để cho cậu ấy ở nhà, thì vĩnh viễn chỉ có thể làm dân du mục.”
Xe ôtô đi một hơi về phía đông, hai bên đường ngoại trừ một vài tua bin gió, với trâu bò cừu, thì không có gì khác nữa, dù sao phong cảnh cũng đều giống nhau, xem thêm cũng không có gì lạ. Lái xe và ngồi xe đều có chút nhàm chán, vì vậy Thì Phỉ nói đến Phùng Ly.
Tổ tiên của Phùng Ly là tộc người du mục xuất thân từ Mông Cổ, cậu ấy là thành viên nhỏ tuổi nhất trong nhà, rất được cưng chiều, cha mẹ cậu ấy đặt rất nhiều kỳ vọng vào cậu ấy. Vì để cho cậu ấy thoát khỏi số phận chăn ngựa chăn cừu, cậu ấy từ nhỏ đã được gửi đến thành phố cách xa hàng trăm km để đi học.
Một người đến từ thảo nguyên sâu xa, nên thường bị các bạn học xung quanh coi thường, điều này đã khiến cho Phùng Ly rất đau khổ, càng ngày càng im lặng, không muốn tiếp xúc với người khác. Vào một lần tình cờ, được bạn học dẫn tới tiệm cafe, ở đó, Phùng Ly lần đầu tiên tiếp xúc với trò chơi.
Ở xa nhà, nên cậu ấy chỉ có thể về nhà trong kỳ nghỉ đông và nghỉ hè, thời gian ngoài giờ học đều đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-tua-nhu-anh-sang-mat-troi/1111270/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.