Khi ánh mặt trời chói chang hoàn toàn rọi vào đáy mắt của ta, ta thậm chí có chút nhảy nhót, sợ hãi tử vong lúc trước đều bị ta quăng ra sau đầu, chỉ còn lại hưng phấn khi nhìn thấy ánh mặt trời bên ngoài.
Lúc đó ta nghĩ, dù là trong một cái chớp mắt tiếp theo ta sẽ bị ánh mặt trời đánh cho tan hồn thể, ta có thể liếc mắt nhìn thấy ánh sáng của thế giới bên ngoài, cũng là hạnh phúc lắm rồi.
Nước biển đẩy thân thể ta lên trên, ta nhìn thấy ánh mặt trời cách ta ngày càng gần, mà thân thể của ta cũng dần tiếp xúc đến ánh mặt trời, tan thành bụi, ta nghĩ xong đời, cứ tiếp tục như vậy, ta chẳng lẽ ngay cả thế giới bên ngoài còn chưa thấy được, liền phải tan thành khói bụi sao. Không được, ta dầu gì cũng là con của chủ nhân Hoàng tuyền, ta dù thế nào cũng phải chết một cách vinh quang, vì vậy, ta liền ra sức bơi đến nơi có ánh sáng… Ta thực hoài nghi đầu của ta bị cổng ngục kẹp hư mất rồi…
Mặt trời chói chang trên cao, nước biển dập dờn, lúc ta từ đáy biển bơi đến thế giới nhân gian, ta nhảy cẫng hoan hô, nếu không phải đang chìm trong biển nước, ta liền muốn nhảy, nhưng đáng tiếc ta vui mừng chưa được bao lâu, thân thể nhẹ bẫng, liền nhìn thấy thân thể bằng xương của mình ở dưới ánh mặt trời nóng bỏng, nhanh chóng bốc thành khói, từng chút từng chút bị ăn mòn, tiếp sau đó…
“A? Bộ xương khô này như thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trung-tri-tri-trong-anh/2920108/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.