Ta lúc đầu cho là mình cả đời này cứ như vậy lẻ loi một mình vượt qua, rồi lại không nghĩ, tại thời điểm sinh thần trăm năm của ta, ta gặp được kiếp trong sinh mệnh của ta —— Yên Trì.
Trước đó, ta phải nói một chút, ta chính là linh hồn bất tử, chỉ có âm lực bên trong Hoàng tuyền, mới có thể trợ giúp ta tu hành, tuy rằng ta có thể gặp đúng thời điểm năm mươi năm một lần, cánh cổng của địa ngục Hoàng tuyền mở ra, từ địa ngục Hoàng tuyền đi tới nhân gian, nhưng bởi vì cha ta báo cho ta biết, nhân khí của nhân gian vẩn đục, linh khí của người tu linh thì tinh khiết, đều bất lợi đối với linh hồn bất tử chúng ta, cho nên ta liền ngừng lại ý nghĩ này.
Vả lại linh hồn bất tử chúng ta không đến nhân gian cũng có đạo lý riêng của mình, linh hồn có linh lực thấp kém, một khi gặp phải ánh nắng, sẽ tan thành mây khói, chỉ có linh hồn có linh lực nhất định, mới có thể dạo chơi ở nhân gian, linh lực càng cao, càng không e ngợi ánh mặt trời. Mà ta, cùng lắm chỉ là linh hồn một trăm năm, ngay cả thân thể của nhân loại cũng chưa hình thành, vẫn bảo trì bộ dạng xương cốt khi mới sinh, nếu ta đến nhân gian, này rõ ràng chính là báo cho nhân loại biết, ta là linh hồn bất tử, đến diệt ta đi.
Ta linh lực không cao, thiên phú cũng không có, cha ta thường xuyên xoa xoa cái đầu trọc của ta, lắc đầu thở dài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trung-tri-tri-trong-anh/2920107/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.