Quá trình khôi phục trí nhớ chẳng hề rầm rộ như trên phim truyền hình vẫn hay diễn.
Vào đêm tìm lại được “Ánh trăng xanh”, Du Tâm Kiều ngủ rất ngon lành, hôm sau tỉnh dậy tinh thần sảng khoái, hoàn toàn không thấy khó chịu chút nào.
Mới đầu cảm nhận được sự bất thường là khi cậu bước từ trong phòng ra, nhìn thấy hộp ổn nhiệt trên quầy bar. Trong đầu Du Tâm Kiều chợt hiện lên khung cảnh lúc mới đón Hoàn Hoàn về nhà, bày biện ổ nhím.
Hộp ổn nhiệt chỉ cần cắm điện là chạy được, bánh xe bên trong là do Từ Ngạn Hoàn lắp. Du Tâm Kiều nhớ rõ khi ấy Từ Ngạn Hoàn mới tan làm, thấy cậu luống cuống tay chân bèn bước lên mở lời: “Để đấy anh làm cho.”
Để xác nhận không phải tưởng tượng chủ quan của bản thân, Du Tâm Kiều còn mở album ẩn, tìm lại bức ảnh chụp trộm lúc đó. Trong hình, Từ Ngạn Hoàn xắn tay áo sơ mi, tay cầm tua vít, khom lưng mần mò cái bánh xe, từ trang phục tới tư thế đều giống y hệt với khung cảnh hiện lên trong trí nhớ.
Sau đấy ra ngoài gặp được hàng xóm nhà bên, hai người tán gẫu đôi câu, Du Tâm Kiều phát hiện ra mình có thể nhớ chính xác hàng xóm họ Hứa, hiện tại đang làm phiên dịch viên, nhà cô nuôi một chú mèo tên Kiều Kiều.
Tiếp sau đấy lúc nhận phỏng vấn, khi được hỏi về quá trình du học tại nước ngoài, Du Tâm Kiều vốn định làm theo kế hoạch trả lời “Không nhớ nữa” cho qua chuyện. Nào ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-xanh/3513747/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.