Du Tâm Kiều mất trí nhớ rồi. 
Trước khi nghe chẩn đoán của bác sĩ, Du Tâm Kiều cho rằng mình chỉ bất ngờ bị tai nạn giao thông bình thường thôi. Lúc được hỏi cậu muốn lái xe đi đâu, cậu trả lời chắc như đinh đóng cột: “Tham gia lễ sơ kết học kỳ ạ.” 
Bác sĩ hỏi: “Cháu mới thi xong à?” 
Du Tâm Kiều gật đầu: “Vâng.” 
Bác sĩ: “Còn nhớ đề thi không, ví dụ như đề phần viết môn Tiếng Anh.” 
Du Tâm Kiều: “Learning English is beyond classroom.” 
Nghe đến đó, Lương Dịch đứng bên cạnh bày ra vẻ mặt sợ hãi: “Không phải tôi đang nằm mơ chứ? Vì sợ thi quá nên tôi tự cho rằng mình xuyên tới sáu năm sau à?” 
“Không phải ông sốt nên vắng thi sao, sáng hôm thi môn đầu tiên ông đã vắng rồi.” Du Tâm Kiều nhìn về phía Lương Dịch, đánh giá từ trên xuống dưới, “Thì ra ông lén đi làm thêm. Nhìn đồ mặc trên người ông này, ông đang làm môi giới bất động sản à?” 
Lương Dịch chuyển từ kinh ngạc sang cạn lời: “Môi giới con khỉ, thời nay bất động sản sắp thành bong bóng* hết rồi, ông đây là quản lý của cậu!” 
(*) Bong bóng bất động sản: hiện tượng giá bất động sản tăng quá mức so với giá trị thực của nó. 
Bác sĩ rời đi thì tới hai vị cảnh sát bước vào. 
Nhờ bọn họ nói Du Tâm Kiều mới biết, lần tai nạn này xảy ra là do người kia say rượu mà còn lái xe. Câu đầu tiên cậu hỏi là: “Tôi biết lái xe không?” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-xanh/2634865/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.