Những xấp tài liệu vốn đặt ngay ngắn gọn gàng ở trên bàn, bây giờ đã bị quét sạch xuống sàn, lả tả rơi xuống từng tờ một, tựa như một phòng tuyết trắng.
Biểu cảm trên khuôn mặt của Thích Nguyên Hàm có phần đau khổ, cô chỉ nửa tựa vào bàn, một tay chống lên bàn, từng sợi tóc mái trước trán rung rinh đung đưa.
Hôm nay có hành động như vậy, không phải là đột nhiên muốn, mà là cô đã âm mưu từ lâu, cô là một người phụ nữ trưởng thành, phụ nữ bình thường đến độ tuổi này rất trống rỗng.
Diệp Thanh Hà ít hơn cô ba bốn tuổi, mỗi lần gọi cô chị ơi, cô luôn cảm giác Diệp Thanh Hà non nớt, là một em gái rất trẻ trung.
Em gái tràn đầy sức sống, rất quyến rũ.
Thích Nguyên Hàm đắm say trong nụ hôn của Diệp Thanh Hà, kỹ thuật hôn của nàng rất tốt, luôn làm cô mê muội, cô cúi đầu, khẽ kéo tóc Diệp Thanh Hà, chiếc kính nơi sống mũi của Diệp Thanh Hà cọ vào cô, khiến cô hơi khó chịu, nhưng cô vẫn không muốn Diệp Thanh Hà tháo xuống, Diệp Thanh Hà như vậy rất gợi cảm.
Cô đã hoàn thành mong muốn làm ướt mắt kính của Diệp Thanh Hà.
Diệp Thanh Hà không hề giận dữ, luôn bày tỏ tình yêu với cô, hết lần này đến lần khác, cho đến khi Thích Nguyên Hàm công nhận.
Chiếc bàn màu đỏ, làn da trắng nõn của Thích Nguyên Hàm, hai bên rất tương xứng, lúc cô thất thần đã bị bế lên bàn đọc sách, chiếc kính của Diệp Thanh Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-tung-hon-hoa-hong-do/3234556/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.