Diệp Thanh Hà có hơi phạm quy, bộc lộ hoàn toàn sự phong tình của mình, mỗi một động tác đều trêu chọc lòng người.
Thích Nguyên Hàm hỏi: "Em muốn ngồi ở trên tự mình động hả?"
Diệp Thanh Hà cúi người, dứt khuya áo của Thích Nguyên Hàm, nói: "Đúng vậy, em động, chị cứ tận hưởng thoải mái đi."
Tận hưởng cũng không phải là không tốt.
Có lẽ là do hôm nay mới xác định yêu, thế nên hai người đều tương đối kích động, tính tranh giành hơn thiệt nổi lên, đều muốn nắm quyền chủ động.
Diệp Thanh Hà gợi tình quá, nàng biết mình quyến rũ chỗ nào, đẹp ở đâu, chiếc váy ngủ tơ lụa trượt xuống vai, rơi trên khuỷu tay nàng, Diệp Thanh Hà hơi cúi đầu, khẽ hôn lên vai mình, ánh mắt nhìn Thích Nguyên Hàm quyến rũ như lụa, như hồ ly tinh muốn câu đi con tim của Thích Nguyên Hàm.
Thích Nguyên Hàm hít sâu, nhắm mắt lại, cô không phản kháng nữa, "Được."
Cô thua Diệp Thanh Hà, không phải vì cô không đọ lại được với Diệp Thanh Hà, mà vì Diệp Thanh Hà dùng quỷ kế, cô chẳng thể đề phòng, chỉ có thể để mặc Diệp Thanh Hà mà thôi.
Ngón tay của Diệp Thanh Hà bắt đầu trượt xuống từ chiếc mũi của cô, đến bụng dưới cô, Thích Nguyên Hàm nhắc nhở nàng: "Tủ đầu giường có đó, ở bên chỗ chị."
Diệp Thanh Hà ừm một tiếng, khẽ cắn lên môi cô một cái, hôn rất lâu, rồi thò tay mở ngăn kéo, lấy đồ ra, đưa đến bên miệng Thích Nguyên Hàm, nói: "Cắn ra."
Thích Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-tung-hon-hoa-hong-do/3234554/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.