Dụ Thần khó hiểu: “Cựu học sinh có quyên góp ư?”
Trợ lý đáp: “Vâng. Nhà trường nói sếp từng đóng góp một khoản lớn vào quỹ trợ giúp học sinh có hoàn cảnh khó khăn. Người ta vẫn đang chờ máy, sếp có nghe không ạ?”
“Chuyển máy đi!” Dụ Thần đặt tài liệu trong tay xuống — hắn hoàn toàn không hề có ấn tượng gì với việc quyên góp này.
Hai giây sau, cuộc gọi được chuyển tới. Đối phương tự xưng là nhân viên văn phòng của trường Trung học Số Một, lời lẽ rất lịch sự và khách sáo. Dụ Thần im lặng nghe anh ta nói về lịch trình của buổi lễ kỷ niệm, rồi được biết là mình đã đóng góp một khoản lớn qua trang web trường vào một năm rưỡi trước.
Hắn thực sự không nhớ là mình đã làm vậy, thậm chí còn không biết là trường cũ của mình có hệ thống tiếp nhận quyên góp từ xã hội. Lúc hắn hỏi về số tiền mình đã góp, đối phương niềm nở đáp: “Chắc anh Dụ bận rộn nhiều việc quá nên quên mất rồi. Tổng cộng anh đã góp 9 vạn 7 ngàn 500 đồng, chia ra gửi làm 5 lần, 4 lần đầu mỗi lần 2 vạn, lần cuối là 1 vạn 500 đồng.”
Ngón tay Dụ Thần run lên, suýt nữa đã làm rơi ống nghe. Mắt hắn mở to, ngẩn ngơ nhìn trân trân vào khoảng không, khóe môi mấp máy, lồng ngực trĩu nặng như bị thứ gì đó đè chặt lên.
Hắn vẫn nhớ rõ — vào một buổi chiều đông của một năm rưỡi trước, hắn đã chất vấn Hạ Hứa ở trạm xe buýt, hỏi có phải anh đã nói đến chuyện “không thể làm tình”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-trong-long-han/1215032/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.