Bác sĩ tìm hiểu sơ lược vấn đề, cuối cùng vẫn chốt lại bằng câu nói không thể quen thuộc hơn.
“Bệnh của cháu, bác kiến nghị nên thăm khám ở những vị Trung y.”
Khương Tư Tư gật đầu nói dạ, mỗi lần đến bệnh viện các bác sĩ đều nói như vậy.
Mùi thuốc sát trùng tràn ngập trong không khí, Hình Ý Bắc ngồi dựa lưng trên hàng ghế ngoài hành lang, chú ý lắng nghe động tĩnh trong phòng khám.
“Sao cậu lại ở đây?”
Quan Ngữ Hi cầm theo đơn thuốc bước ra từ một phòng khám khác, “Cậu ốm à?”
“Không phải.” Hình Ý Bắc nói, “Đợi người.”
Quan Ngữ Hi nhìn thoáng qua phòng khám bên trong, bóng lưng nhỏ bé xinh đẹp, những lọn tóc dài dày mượt, ngoài Khương Tư Tư ra thì còn có thể là ai.
“Cô ấy ốm à?”
“Ừ.”
Tiếng “Ừ” của anh không thể nghe ra bất kỳ cảm xúc nào, vẫn nhàn nhạt thờ ơ giống trước đây.
“Vậy…. tớ đi trước.”
“Được.”
Quan Ngữ Hi nắm chặt đơn thuốc đi đến cuối hành lang, lại không kìm được mà quay đầu nhìn, Hình Ý Bắc vẫn đứng đó, nhưng chỉ chăm chăm để ý đến bóng lưng trong phòng khám kia.
Cho dù anh không thể hiện lên mặt nhưng cô cũng đoán ra được nỗi lo lắng ẩn sâu trong đáy mắt anh.
Ba năm, sắp được ba năm rồi, vẫn luôn như vậy.
Từ lúc cô biết đến sự tồn tại của một cô gái tên Khương Tư Tư, đến khi nhìn thấy vẻ ngoài của cô gái ấy, cô nghĩ, chắc hẳn chỉ là bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-tron-bang-mot-nua-nguoi/3450564/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.