Edit: Tiểu Màn Thầu
Cả người Kiều Tịnh cực kỳ nóng, cô không biết người đang bế mình là ai, chỉ cảm thấy vòng tay này thật ấm áp, cô thoải mái hưởng thụ, căn bản không nghĩ sẽ buông tay. Cô dán mặt mình vào lồng ngực anh, khẽ rên rỉ, đôi mắt long lanh.
Hô hấp của Thẩm Luân càng trở nên rối loạn.
Khi biết tin cô bị bắt cóc, trái tim anh như muốn nhảy ra ngoài. Đến khi tìm được cô, nhìn thấy cô bị trúng thuốc nằm trên mặt đất, anh phẫn nộ đến mức muốn giết người.
Mặc dù anh có ý định giết người, nhưng tận đáy lòng vẫn xuất hiện một cổ dục vọng.
Lúc này trên xe, hô hấp của anh càng thêm nặng nề, bắt lấy bàn tay đang làm loạn của cô, anh trầm giọng nói: “Đừng làm loạn.”
Nếu cô cứ làm loạn như vậy, anh sợ bản thân mình sẽ không khống chế được nữa.
Gương mặt Kiều Tịnh nhiễm một tầng đỏ, đôi mắt mơ màng ngẩng đầu nhìn anh.
Nhìn thấy bộ dạng này của cô, có người đàn ông nào không bị cám dỗ.
Cô giống như một tiểu yêu tinh, trông đơn thuần lại mị hoặc, hai loại cảm giác này hoàn toàn bất đồng với nhau, nhưng đều có thể tìm thấy trên người cô. Không thể nghi ngờ gì thêm nữa, thực sự cô quá mê người.
Thẩm Luân mím môi, đáy mắt trầm tư. Lần đó anh không làm đến bước cuối cùng, chỉ ôm hôn vuốt ve thân thể cô một đêm, ngày hôm sau cô liền dùng bình hoa ném vào người anh, vạn nhất anh nhân cơ hội này lên giường với cô, bằng tình cách của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-sang-thay-the-cua-nam-chinh-can-ba/732162/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.