Edit: Tiểu Màn Thầu
Cả người Kiều Tịnh cứng đờ, cô thực sự đã tức giận, nhíu mày: “Anh buông tôi ra.”
Thẩm Luân bị chạm vào miệng vết thương, khẽ rên một tiếng, trên bả vai xuất hiện vết máu, Kiều Tịnh hoảng sợ, mở to đôi mắt, không dám động đậy nữa, khuôn mặt nhỏ ửng đỏ trông thật đáng yêu.
Thẩm Luân thầm nói tính ra cô còn có chút lương tâm, không uổng công anh vì cô mà bị thương. Khoé môi anh cong lên, buông cô ra.
“Được rồi, không ôm nữa.”
Kiều Tịnh lập tức lui về phía sau hai bước, đứng ở khoảng cách an toàn, cô nhìn thoáng qua miệng vết thương đang rỉ máu của anh, tức giận đến mặt đỏ bừng: “Tôi có thể tự chăm sóc bản thân mình, ngay cả bà ngoại cũng không cần anh quan tâm.”
Cuối cùng cô không nói những lời nói quá khó nghe, cũng không muốn mắng anh.
Vết máu trên áo anh, thực sự có chút dọa người.
Trong lòng Kiều Tịnh hoang mang cùng rối loạn, nhưng cô không thể mềm lòng, cô không còn sống được bao lâu nữa, có lẽ cái chết của cô sẽ là một đả kích lớn với Thẩm Luân. Từ đầu đến cuối cô không phải là một người xấu, hơn nữa trái tim của cô cũng không tàn nhẫn như vậy.
Cô và Thẩm Luân không có thâm thù đại hận với nhau, chỉ là quan điểm bất đồng, tính cách cũng không thích hợp.
Thẩm Luân không tức giận, ánh mắt trở nên nhu hoà: “Anh đã chuyển viện, hôm nay vừa chuyển đến đây.”
Kiều Tịnh có chút cảnh giác, ở Ma Đô này không chỉ có một cái bệnh viện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-sang-thay-the-cua-nam-chinh-can-ba/732161/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.