15.
Lộ Uyên sau khi mắng xong vẫn không thấy hả giận, đen mặt xoay người nắm tay ta muốn hồi phủ, phía sau thấp thoáng tiếng la khóc rấm rức của biểu tỷ.
“Lộ đại lang.”
“Chàng từng nói sẽ cùng ta vĩnh kết đồng tâm.”
“Chàng không sợ sẽ mất ta sao?”
Biểu tỷ ta nói xong liền leo lên lan can ở đình, mắt vẫn nhìn chằm chằm Lộ Uyên. Hai tay nàng ta mở ra, từ từ ngã người về phía hồ nước.
Mấy tiểu thư đứng bên cạnh nhìn mà sợ hãi, thất thanh la hét chói tai. Tam công chúa nghĩ cũng chưa kịp nghĩ liền nhanh chóng nhào tới ôm lấy chân biểu tỷ.
“Diệp tỷ tỷ, đừng nhảy, hồ nước này rất sâu.”
Điên hết rồi sao? Ta nắm chặt tay Lộ Uyên, hắn dừng lại xoay người nhìn nàng ta.
Diệp Thanh Nhàn cũng gắt gao nhìn hắn, gió nhẹ thổi làm làn váy nàng ta bay lên.
Biểu tỷ nở một nụ cười tuyệt vọng.
“Lộ Uyên, cứu ta.”
Nói xong, nàng ta liền ném mình xuống hồ.
Ta nhìn Lộ Uyên.
Tam công chúa lo lắng đến đỏ cả mắt.
“Mau lên, nhanh cứu nàng, Lộ Uyên, bản công chúa ra lệnh…!”
Lời nói của Tam công chúa còn chưa xong, Lộ Uyên đã buông tay ta lao nhanh về phía biểu tỷ.
Tim ta ngay lập tức nghẹt thở.
Cho nên, đây mới là thật? Lộ Uyên thực sự đã nói dối ta?
Ta tin tưởng hắn, vốn cho rằng trong lòng hắn có ta, nhưng nhìn cái bộ dáng bây giờ của hắn, thật sự không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-sang-that-gia/2881563/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.