Thi Đàn là người rảnh rỗi, chính mình tự làm chủ, mở phòng làm việc, thời gian đi làm toàn quyền quyết định, cô ở nhà ngẩn ngơ cả ngày, giúp Kiều Minh Nguyệt dọn dẹp các kiện hàng chuyển phát, đồ vật của Niệm Niệm để đầy một phòng, còn lại quần áo đang dùng hiện tại cũng thu vào phòng để quần áo.
Thời điểm thu thập quần áo, Kiều Minh Nguyệt mới kinh ngạc phát hiện, thời gian này Niệm Niệm gần như không mua quần áo mới.
Thường ngày các cô sống ở trong thôn, cũng không chú trọng mặc quần áo thế nào, hơn nữa mỗi ngày đều bận việc ở trong sân, đương nhiên là càng nhẹ nhàng thoải mái càng tốt, quần áo của Niệm Niệm cũng chủ yếu là đơn giản nhẹ nhàng.
Nhưng hiện tại thay đổi hoàn cảnh, sau này còn phải đi nhiều nơi, tháng chin năm tới Niệm Niệm còn phải đi nhà trẻ…… Các loại quần áo đều không có!
Kiều Minh Nguyệt mơ hồ sinh ra một cảm giác nguy cơ.
Thời điểm cơm chiều, cô hỏi Thi Đàn ngày mai có thời gian cùng đi dạo phố hay không.
Thi Đàn ôm bát cơm, “Có, mình đã lâu không đi dạo phố.”
“Thật ra cũng không có gì, chủ yếu là mua quần áo mới cho Niệm Niệm.” Trẻ con thân thể lớn lên nhanh, một năm đổi không biết bao nhiêu quần áo, trước kia không cần thiết vì cũng không gặp mặt ai, hiện tại vì mặt mũi của cục cưng mà suy nghĩ, cô làm mẹ cũng nên chú ý.
“được nha.” Thi Đàn vui vẻ đáp ứng.
Ngày mùa đông lạnh lẽo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-sang-nhu-nang/2763614/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.