Phương Mãn lên máy bay, ngồi phịch xuống ghế, thẫn thờ nhìn vào không trung. Trong đầu dường như có rất nhiều dây dợ đang quấn vào nhau, gã như đã tóm được đầu dây, song không thể xâu manh mối vào thành chuỗi.
Mùi của Khổng Khuyết bắt đầu thay đổi sau khi xem phim vào đêm hôm đó, hắn hỏi một câu rất kỳ lạ: Có phải bố gã bị bắn vào ấn đường không?
Cái chết của bố chẳng lẽ liên quan đến Khổng Khuyết… Phương Mãn dụi mắt, lúc bố mất Khổng Khuyết mới bảy tuổi mà, sao có thể liên quan được?
Phương Mãn hít một hơi thật sâu và buộc bản thân ngừng suy đoán lung tung. Những suy đoán này hoàn toàn vô nghĩa và chỉ tổ khiến gã thêm lo lắng mà thôi. Phương Mãn rút điện thoại ra, chuẩn bị xem phim để trấn an bản thân.
Vừa mới vào wifi của máy bay, Phương Mãn sực nhớ đến file lưu trữ phim mà Khổng Khuyết gửi cho gã.
Lúc đầu gã không muốn xem, tâm trạng của gã bây giờ đang duy trì một sự cân bằng rất mong manh, mà phong cách làm phim của Khổng Khuyết lại đẫm máu và quái đản, điều này thực sự không có lợi cho sự ổn định cảm xúc của gã.
Tuy nhiên, cơ thể của Phương Mãn lại thành thực mà chọn giải nén file.
Sau một ly nước, giải nén hoàn tất, bên trong có hai video và một tài liệu có tên là “father”.
Phương Mãn: “…”
Đối với gã, Khổng Khuyết giống một bức tranh nát vụn. Hồi ở Australia, gã tây ghép một tí, đông ghép một tẹo, ghép được ra cuộc đời chung của Khổng Khuyết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-sang-nang-100-ki-lo/843145/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.