Lý Bí làm thư ký cho Khổng Khuyết tính đến nay là bốn năm, đã xử lý không biết bao nhiêu thành viên trong nhóm người thay thế Ánh Trăng Sáng, ấy nhưng anh chưa từng gặp trường hợp nào giống Phương Mãn cả. Ăn cá trích đóng hộp cưỡng hôn Khổng Khuyết xong mà vẫn sống sót một cách thần kỳ. Tiếp theo là đốt khách sạn, chĩa súng vào đầu Khổng Khuyết rồi bỏ trốn suốt đêm. Chạy thì chạy đi, đằng này mấy tháng sau vác thân hình một tạ ngông ngênh quay lại, và giờ một bước lên trời được ngủ chung giường với Khổng Khuyết.
Vợ nhỏ xinh xắn của chủ tịch nhà khác thì vác bầu chạy, lúc về mang theo một cặp song sinh kháu khỉnh dễ thương. Còn vợ nhỏ nhà này thì vác chó chạy, lúc về mang theo một đôi “nọng cằm”!
Lý Bí trộm liêng liếc, thấy Phương Mãn đang vùi đầu hút mì, hai má phồng lên nhai. Không biết có phải do vấn đề khí chất không, mà gã ăn mỗi tô mì đơn giản trông phê pha thỏa mãn cứ như ăn sơn hào hải vị, khiến Lý Bí trông mà thèm.
Như thể chỉ trong nháy mắt, Phương Mãn đã chén sạch tô mì, đổ vật ra lưng ghế. Phương Mãn xoa bụng rồi chép miệng, thở dài nói: “Haizzz, phê, mỗi tội sốt đậu tương không ấn tượng lắm.”
Lý Bí nghĩ thầm, chê mà vẫn ngốn như hạm, song ngoài mặt vẫn phải khiêm tốn dỗ ngọt ông lớn này: “Nghe ngài Phương nói thì có vẻ đã nghiên cứu qua lĩnh vực này?”
“Chưa đến mức nghiên cứu.” Phương Mãn cơm no rượu say chỉ muốn đi dạo một lát, nhưng Khổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-sang-nang-100-ki-lo/843104/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.