Trời thu gió mang theo chút se se lạnh.
Trình Sở hơi hơi ngẩng đầu, liền chạm phải ánh mắt Cố Miểu.
Thâm trầm u tối như chân trời đêm, đen láy lại sâu thẳm
La Thiến Thiến ở một bên có chút khẩn trương nuốt nước miếng, cô lặng lẽ duỗi tay lôi kéo Trình Sở: "Đi thôi, Sở Sở"
Trình Sở tim bịch bịch kinh hoàng, cô không biết Cố Miểu đứng ở cửa từ khi nào, đã nghe được những gì.
Có phải hay không bộ dáng ngang ngược kia của mình đều bị anh nhìn thấy.
Cô đang đi theo hình tượng tiểu cục cưng ấp ám a.
Trình Sở khóe miệng nhếch lên cứng đờ, nở một nụ cười gượng ép: " Chào, chào cậu, ha ha ha, tớ cùng Thiến Thiến đi ăn bữa sáng, cậu có muốn ăn cái gì không, tớ mang về cho cậu"
Cố Miểu đáy mắt không che dấu ý cười, hơi hơi lắc lắc đầu.
Phòng học bao trùm bởi một bầu không khí kì quái, thập phần an tĩnh một cách quỷ dị.
Kỳ thực Cố Miểu không nhìn thấy chuyện gì, chỉ là ở cửa nghe được La Thiến Thiến nói.
Anh trời sinh tính tình lãnh đạm lại quái gở, ở trường học cũng không có bạn bè thân thiết, cho nên hết thảy đều thờ ơ.
Nhưng đối mặt với sự quan tâm của Trình Sở, trái tim lạnh giá như đóng băng của anh cũng không kìm lòng được mà nổi lên gợn sóng.
Trở lại chỗ ngồi Cố Miểu liền nhận được ánh mắt hung tợn của Vu Ân.
Anh đã quen với điều này nên lựa chọn làm lơ, từ vở ghi xé ra một tờ giấy, cầm bút viết mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-sang-cua-dai-lao-noi-lap/457721/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.