Tiết thứ ba là môn Tiếng Anh, đến giữa tiết học, giáo viên yêu cầu hai người cùng bàn tạo thành một nhóm đọc từ đơn cho nhau nghe.
Tâm trí Trình Sở bị vây quanh bởi những lời nhục mạ của Vu Ân.
Cô có chút không hiểu, Cố Miểu từ khi nào nói lắp?
Kiếp trước tuy Cố Miểu trầm mặc ít nói, nhưng khi nói chuyện một chút vấn đề cũng không có.
Trong phòng học ồn ào ầm ĩ, bạn cùng bàn La Thiến Thiến đang cúi đầu đem sách lật đến trang từ đơn.
Trình Sở dùng khuỷu tay chọc chọc vào cô, dùng ngón tay chỉ vào chỗ trống trong sách, ánh mắt ra hiệu với cô.
La Thiến Thiến nhìn sang thấy Trình Sở chữ viết tinh tế: "Vu Ân vừa mới mắng Cố Miểu là nói lắp, là thật ư?"
La Thiến Thiến gật gật đầu, tiến lại gần tai cô nhỏ giọng nói: "Hình như là vậy, tớ cũng chỉ nghe người khác nói, nhưng tớ cùng lớp với cậu ấy hơn hai tháng, cơ hồ chưa từng nghe thấy cậu ấy nói hoàn chỉnh một câu, phần lớn là ừm, ừ, phải, ồ, chỉ dùng một hai chữ này.
Trình Sở rũ mắt, hàng mi dài như cánh bướm khẽ rung.
Cô nhớ đến lần đầu tiên khi nhìn thấy Cố Miểu, anh chỉ nói mới mình hai chữ.
"Chào, cậu". Anh nói rất chậm, giữa chừng còn hơi tạm dừng, tựa hồ như tận lực khắc chế điều gì đó.
Còn có cuối tuần ở bệnh viện, anh giống như cũng chỉ nói một chữ "không" cùng "ừm"
Đều là dùng một chữ để trả lời.
Trình Sở vốn tưởng rằng anh chỉ là trời sinh tính cách lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-trang-sang-cua-dai-lao-noi-lap/457720/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.